Xin trân trọng chào Tam Kỳ yêu dấu
Ngày ta về biết còn có gì không
Ơi phố chợ những buồn vui tuổi nhỏ
Quí vô cùng những ngày tháng lông bông
Và Quán Rường của một thời niên thiếu
Tuổi thơ ta qua trên những canh đồng
Mùa hạ về hoa sưa vàng khắp ngõ
Có con diều no gió lượn trên không
Thương biết mấy những ngày hoa mộng ấy
Lòng trắng trong chưa vẩn đục tâm hồn
Bao mơ ước còn nguyên trong cặp sách
Nhìn cuộc đời mỗi lúc thiết tha hơn
Ngày tản cư đưa ta về phố thị
Tuổi đôi mươi ta nhập cuộc với đời
Thương quê mẹ bao năm rồi máu lửa
Đớn đau nào nghe nước mắt mặn môi
Ngày bảy lăm ta thành người bại trận
Bảy năm tù qua các trại tập trung
Khi nếm đủ đòn thù ngày mạt vận
Mở lòng ra ta sống với vô cùng
Này Tam Kỳ của một thời yêu quý
Nhớ vô cùng những ngày tháng mười lăm
Con suối nhỏ tuổi thơ ta thường tắm
Còn trong ta kỷ niệm tợ trăng rằm.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU