Sáng chủ nhật con chở đi chùa Thái
Nắng vàng tươi và cây lá thật xanh
Bỗng nghe lòng một chút gì ấm lại
Bởi đường trần hạnh phúc rất mỏng manh
Nhà sư Thái chắp tay chào " Mô Phật !"
Đôi mắt Ngài hiền dịu giữa trần ai
Dẫu đời sống xô bồ quen tất bật
Một cái nhìn như vạn pháp môn khai
Mái ngói cong với mình rồng chạm trỗ
Rất đặc thù trên đất Mỹ nơi đây
Bước chân nhẹ an nhiên quên điên đảo
Ta bên em cuộc sống thật vui vầy
Trong chánh điện bao người đang lễ Phật
Nhiều sắc dân nhưng an tịnh lạ thường
Tôi qùy xuống chắp hai tay nơi ngực
Xin con người hãy sống để yêu thương
Cám ơn đời có một ngày chủ nhật
Ngôi chùa kia như bài pháp dung thông
Lòng nhân thế còn quá nhiều hệ lụy
Ta một mình qua lại giữa sắc không.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét