nhớ ngày nào đó
ta còn bên nhau
một vầng trăng tỏ
soi bóng đôi đầu
em xưa một lần
lời yêu đã nói
trăng sao vòi vọi
soi xuống lòng thành
nụ tình long lanh
má em hây đỏ
đôi ta ngày đó
tay trắng đầu xanh
mong một ngày lành
nên duyên chồng vợ
nhưng đời như chợ
sớm họp chiều tan
chinh chiến tràn lan
quê hương lửa máu
một ngày tháng sáu
hai đứa lạc nhau
thời gian qua mau
tình xưa tan vỡ
mình không duyên nợ
em đi lấy chồng
con sáo sang sông
buồn người ở lại
mối tình thơ dại
như dòng nước xuôi
một thưở buồn vui
gởi vào trang giấy
một lần tay vẫy
cho tình ngày thơ.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét