Anh sẽ làm thơ cho em đọc
Ru em thắm lại tuổi xuân hồng
Dâu bây giờ sương pha màu tóc
Vẫn nghe lòng ấm những ngày đông
Thương quá có một thời tuổi ngọc
Lòng như chờ đợi bước ai về
Bàn tay e ấp bên vành nón
Ngày tháng nào bát ngát đam mê
Nhưng ngày vui chao ơi ngắn ngủi
Quê hương từ độ chiến tranh đầy
Nơi đâu cũng tơi bời máu lửa
Anh xa trường bỏ lớp từ đây
Em cũng tản cư về phố thị
Từng đêm nghe súng nổ đồn xa
Bỗng lo cho người anh hỏa tuyến
Chiến trường bất trắc buổi can qua
Rồi một ngày miền Nam thất trận
Anh đời tù nơi trại tập trung
Em thân gái ngày quê đổi chủ
Đành như con nước cuốn theo dòng
Giờ gặp lại em trên đất khách
Mỗi người mang một chút lòng riêng
Hỡi ơi giữa trùng trùng dâu bể
Còn biết cùng ai trải phận mình
Anh sẽ làm thơ cho em đọc
Quên đi một thuở tuổi xa người
Nhớ em ngày đó hoa cài tóc
Nghĩ về nhau đời bỗng dưng vui.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét