Thứ Bảy, 2 tháng 1, 2010

TÌNH YÊU NGÀY TUỔI NHỎ


ngày nào em còn bé
vô tư trong cuộc đời
tôi và em chung lớp
nô đùa giờ ra chơi

hai đứa chơi cút bắt
tôi hụt hơi chạy tìm
ông giáo già bắt gặp
mỉm cười rất hồn nhiên

rồi thời gian qua mau
quê hương mình lửa khói
em theo nhà tản cư
tôi lên đường nhập ngũ

trên đường rừng hành quân
tôi bạc màu áo trận
chưa gặp em một lần
lòng nghe buồn qúa đỗi

một ngày xuân bảy lăm
phe Quốc Gia thất trận
tôi sống đời tù giam
trong nhà tù nghiệt ngã

trải qua bao gai lửa
vẫn nhớ về người xưa
ra tù mong gặp lại
chẳng biết em phương nào

có một thời trai trẻ
bâng khuâng mối tình đầu
bây giờ ngồi nhớ lại
vẫn thấy lòng xôn xao.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Sáu, 1 tháng 1, 2010

NGÀY VỀ QUÁN RƯỜNG



Tôi về đó thấy đời mình lạ lẫm
Chuyện tình yêu một thuở cũng xa rồi
Ngày với tháng chập chùng cơn mộng dữ
Biết còn ai để ngồi lại buồn vui

Em lạ mặt từ sau ngày dâu bể
Tôi thu mình trong góc tối bơ vơ
Mang thân phận của chim ngàn bị ná
Nên đi về trên lối nhỏ ngu ngơ

Bằng hữu cũ có người còn kẻ mất
Đứa lêu bêu sống vất vưởng bên đời
Tôi cũng quen với nỗi buồn chạm mặt
May còn thơ để tâm sự cùng người

Nhớ biết mấy một thời hoa mộng cũ
Em cùng tôi trên những lối về quen
Những mơ ước thăng hoa tình đôi lứa
Khi gần nhau quên hết những ưu phiền

Rồi ngày vui cũng qua đi vội vã
Còn lại tôi bóng lẻ bước chân về
Khi mê mải theo dòng đời gai lửa
Đã xa rồi ngày tháng của đam mê.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU