Thứ Sáu, 30 tháng 11, 2018

ANH VẪN LÀM THƠ CHO EM ĐỌC 18

Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Dù đường đời ta chẳng song đôi
Mỗi đứa bây giờ đang yên phận
Gặp gỡ trên thơ thế đủ rồi

Đã qua rồi một thuở xuân xanh
Ngày tháng quê người qua thật nhanh
Ngồi lại với chiều nhìn lá đổ
Nhớ lại một thời trong chiến tranh

Hôm nay quê người mùa Tạ Ơn
Thiên hạ đi mua sắm dập dồn
Anh thấy bâng khuâng chiều viễn xứ
Một mình ngồi góc nhỏ cô đơn

Sắp hết một năm em biết không
Đau đời tỵ nạn kiếp lưu vong
Quê xưa thôi cũng là cố quốc
Mùa Tạ Ơn thương nhớ ngập lòng

Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Để biết tin nhau giữa phố người
Ta gõ vào tim ta lóc cóc
Tìm cho mình một chút đời vui.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Năm, 29 tháng 11, 2018

DẤU YÊU MỘT THUỞ LÔNG BÔNG QUÊ NHÀ

Tôi nay một thuở quê người
Trôi theo dòng xoáy môi cười bỏ quên
Ngỡ ngàng ngày tháng không tên
Buồn vui bóng lẻ đi bên cuộc đời
Bể dâu bao chuyện đầy vơi
Mà đau thân phận bao người anh em
Con sông ngày nhỏ êm đềm
Còn trong ký ức một miền yêu thương
Tay thơ trong cuộc đời thường
Làm sao bước tới cội nguồn tánh không
Xin chào nhau vẹn chữ đồng
Dấu yêu một thuở lông bông quê nhà.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

THÁNG MƯỜI MỘT

Anh cúi xuống nhìn bàn tay năm ngón
Hai bàn tay mười ngón giữa đường trần
Chân bước tới mà lòng nhìn dĩ vãng
Mà thương đời cứ lộng giả thành chân

Vẫn thương quá quê hương còn gian khó
Bao nhiêu năm vẫn chưa chịu hóa rồng
Vẫn còn đó những mảnh đời bất hạnh
Mái tranh nghèo trong cái lạnh mùa đông

Những vùng sâu vùng xa nhiều cơ cực
Trẻ đu dây vượt suối để đến trường
Dân một nắng hai sương đầy vất vã
Những cuộc đời lem luốc thấy mà thương


Tôi vẫn thế áo cơm đời tỵ nạn
Gởi buồn vui theo nắng gió quê người
Đời công nghiệp nên ngày qua rất ngắn
Mà nghe lòng vẫn thao thức khôn nguôi

Và hôm nay thu về trên khắp phố
Lòng bàng hoàng một năm lại sắp qua
Tháng mười một lá vàng rơi đây đó
Tôi nghe lòng nhớ quá một quê xa,

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Năm, 22 tháng 11, 2018

ĐI CHÙA 3

Mỗi sáng ta vào Chùa Bảo Phước
Lưng thẳng tâm an một góc ngồi
Bỏ hết ngoài thân bao triền phược
Ta nhìn ta trong cuộc nỗi trôi

Ngoài kia nhân thế lao xao quá
Ta theo dòng xoáy muốn hụt hơi
Một đời dong ruỗi quen chân bước
Ta còn gì sau cuộc rong chơi ?

Nên cứ như nhiên đến với người
Tìm cho mình một chút niềm vui
An tịnh lòng mình theo hơi thở
Quán chiếu nhân duyên mỗi cuộc đời

Một thuở quen chân Chùa Bảo Phước
Ta thắp cho tâm một ngọn đèn
Tập buông xã khi nhìn phía trước
Gác bớt lòng trần qua một bên.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

CÁM ƠN

Xin cám ơn em cám ơn đời
Đã cùng ta vầy cuộc vui chơi
Một thuở đường trần quen chân bước
Xuôi dòng bát ngát những đầy vơi
Cám ơn cuộc sống đẹp vô ngần
Một đời đi giữa giả và chân
Cứ thấy bung xung màu nhân thế
Ta nhìn minh lòng thấy phân vân
Cám ơn em đôi mắt não nùng
Nhìn hoài ta cứ mãi bâng khuâng
Gần nhau chắc dễ say hơn rượu
Giữa thực và hư quá đỗi gần
Và cám ơn tháng rộng ngày dài
Thu về nghe gió lạnh qua vai
Chân đã qua mấy trời sương khói
Một chút ngậm ngùi giữa quê ai..
.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
(Happy Thanksgiving Day Nov 22,2018)