Thứ Sáu, 23 tháng 7, 2010

BỎ PHỐ LÊN RỪNG




Mai ta bỏ phố lên rừng
Lòng vui như thể chưa từng ghé qua
Nẻo đời bao nỗi phù hoa
Dấu chân phiêu lãng la đà nước non
Này em một thuở vàng son
Vết hằn dâu bể vẫn còn chưa quên
Còn đây ngày tháng không tên
Một thời hoa mộng ta bên cạnh người
Tay che chưa ấm môi cười
Giữ giùm ta nhé buồn vui dấu đời.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU



Không có nhận xét nào: