Thứ Tư, 27 tháng 2, 2019

TÔI MỘT ĐỜI VẪN THÈM NHỮNG CHUYẾN ĐI

Tôi một đời vẫn thèm những chuyến đi
Nên vẫn có những bài thơ lở dở
Đời sống vẫn chập chùng con sóng vỗ
Ta quẩn quanh theo cơm áo từng ngày

Tôi một đời cứ bận rộn loay hoay
Làm sao giữ những mùa yêu dấu cũ
Chút lòng trong bây giờ rêu bụi phủ
Bởi lòng người vẫn cứ mãi đảo điên

Khi lớn khôn ta đi tới bao miền
Mới thấm thía những cảnh đời bèo giạt
Dẫu đời sống không ngừng vang tiếng hát
Mà đường trần muôn thuở mãi lao xao

Nên một đời tôi bước thấp bước cao
Biết còn ai ngóng trông ngày dâu bể
Khi ngồi lại chợt lòng buồn quá thể
"Những ngày xưa thân ái " đã xa rồi...

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Không có nhận xét nào: