Xin chào nhau giữa vô thường
Yêu em một độ cũng dường ấy thôi
Mai kia còn có luân hồi
Gặp nhau mặt lạ cũng rồi nghe không
Tóc xanh quen phận bềnh bồng
Cám ơn một thuở lông bông kiếp người.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Thứ Ba, 31 tháng 12, 2013
BÀI CUỐI NĂM 2013
Rồi một năm cũng qua đi vội vã
Lòng xôn xao khi ngồi lại bên đời
Vẫn còn đó lòng trần tha thiết quá
Nên yêu người yêu mãi thưở rong chơi
Đời vẫn thế bộn bề bao nhiêu chuyện
Nơi quê người ngày tháng lạnh lùng qua
Như con nước âm thầm xuôi về biển
Tôi nghe lòng thương quá một thời xa
Thương em vẫn thân cò nơi bến vắng
Mà lòng tôi gió bão vẫn chưa nguôi
Giữ giùm nhau chút lòng non lãng mạn
Làm hành trang ta đến với cuộc đời
Để yêu hơn những phận người bất hạnh
Và quên đi oan trái bão bùng xưa
Cho nhau hết một tình yêu thần thánh
Tôi bên người dẫu đời lắm gió mưa
Và như thế vẫy tay chào năm mới
Ta cùng người thanh thản đón xuân sang
Chân đi tới với bao điều mong đợi
Vẫn thương sao cuộc sống đẹp nồng nàn
. NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Lòng xôn xao khi ngồi lại bên đời
Vẫn còn đó lòng trần tha thiết quá
Nên yêu người yêu mãi thưở rong chơi
Đời vẫn thế bộn bề bao nhiêu chuyện
Nơi quê người ngày tháng lạnh lùng qua
Như con nước âm thầm xuôi về biển
Tôi nghe lòng thương quá một thời xa
Thương em vẫn thân cò nơi bến vắng
Mà lòng tôi gió bão vẫn chưa nguôi
Giữ giùm nhau chút lòng non lãng mạn
Làm hành trang ta đến với cuộc đời
Để yêu hơn những phận người bất hạnh
Và quên đi oan trái bão bùng xưa
Cho nhau hết một tình yêu thần thánh
Tôi bên người dẫu đời lắm gió mưa
Và như thế vẫy tay chào năm mới
Ta cùng người thanh thản đón xuân sang
Chân đi tới với bao điều mong đợi
Vẫn thương sao cuộc sống đẹp nồng nàn
. NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Thứ Ba, 17 tháng 12, 2013
CUỐI TUẦN CAFÉ VỚI BẠN
Thứ bảy ngồi buồn vào lướt net
Bạn gọi phone mời uống café
Bỗng thấy lòng mình như ấm lại
Có chỗ mà vui chuyện cà kê
Bạn kể ngày đi sao vội quá
Mới đó mà nay Tết sắp về
Quê nhà bão lụt mùa màng mất
Đọc báo nên lòng bỗng thương quê
Ở đây đời sống quay như vụ
Mới thứ hai trông thứ sáu về
Cuộc sống quê người quen tất bật
Tuổi xa người xa cả đam mê
Bạn cũ bây giờ xiêu lạc hết
May còn ngươi ngồi lại bên đời
Chuyện nổ dòn tan như pháo Tết
Quên làm sao ngày tháng trời ơi
Thứ bảy có người ngồi tán dóc
Lòng vui như hạnh phúc thật gần
Bạn hữu,sao ngươi buồn quá vậy
Ta nhìn mình bỗng thấy phân vân.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Bạn gọi phone mời uống café
Bỗng thấy lòng mình như ấm lại
Có chỗ mà vui chuyện cà kê
Bạn kể ngày đi sao vội quá
Mới đó mà nay Tết sắp về
Quê nhà bão lụt mùa màng mất
Đọc báo nên lòng bỗng thương quê
Ở đây đời sống quay như vụ
Mới thứ hai trông thứ sáu về
Cuộc sống quê người quen tất bật
Tuổi xa người xa cả đam mê
Bạn cũ bây giờ xiêu lạc hết
May còn ngươi ngồi lại bên đời
Chuyện nổ dòn tan như pháo Tết
Quên làm sao ngày tháng trời ơi
Thứ bảy có người ngồi tán dóc
Lòng vui như hạnh phúc thật gần
Bạn hữu,sao ngươi buồn quá vậy
Ta nhìn mình bỗng thấy phân vân.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)