Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Để ru nhau một thuở quê người
Dẫu đời sống bộn bề phía trước
Vẫn thương đời như thuở đôi mươi
Mỗi sáng bên ly cà phê nóng
Cám ơn người vẫn thấy lòng vui
Ta còn nhau giữa ngày lận đận
Vẫn chia nhau từng chút ngọt bùi
Em có thấy màu trời xanh quá
Như môi em một thuở xuân hồng
Ta đi giữa quê người phố lạ
Nhớ ngày nào một chút bâng khuâng
Ngoài hiên đôi bướm vờn trong nắng
Cây hồng hoa nở ở góc sân
Ta thấy xôn xao trong thầm lắng
Em đã xa mà cứ ngỡ gần
Nên vẫn làm thơ cho em đọc
Một chút buồn vui lúc nghĩ về
Dẫu nhân thế đời quen lừa lọc
Còn trong nhau một thoáng đam mê.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Thứ Sáu, 28 tháng 9, 2018
Thứ Năm, 27 tháng 9, 2018
BÀI THÁNG CHÍN
Em yêu dấu bây giờ là Tháng Chín
Trời sang Thu gió se lạnh qua người
Ta mê mải áo cơm theo dòng xoáy
Xin một lần ngồi lại để buồn vui
Em có thấy nắng vàng lung linh quá
Đôi chim non quấn quít góc sân vườn
Bên hiên nhà khóm hồng đang cho nụ
Ta dìu nhau bước tiếp giữa yêu thương
Và chợt hiểu dẫu đời nhiều dâu bể
Trái tim mình vẫn đập rất thiết tha
Đón đưa nhau qua đầu non cuối bãi
Có hề gì trời đất vẫn bao la
Nên bâng khuâng với ngày trời Tháng Chín
Trời vào Thu cây lá sẽ sang vàng
Khi ra phố đừng quên mang áo khoác
Đón chân mình thỏa thích ngắm Thu sang
Và như thế tình yêu nuôi ta lớn
Để còn thương còn nhớ giữa quê người
Đời công nghiệp con người luôn bận rộn
Giữ lòng mình ấm áp thuở đôi mươi.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Trời sang Thu gió se lạnh qua người
Ta mê mải áo cơm theo dòng xoáy
Xin một lần ngồi lại để buồn vui
Em có thấy nắng vàng lung linh quá
Đôi chim non quấn quít góc sân vườn
Bên hiên nhà khóm hồng đang cho nụ
Ta dìu nhau bước tiếp giữa yêu thương
Và chợt hiểu dẫu đời nhiều dâu bể
Trái tim mình vẫn đập rất thiết tha
Đón đưa nhau qua đầu non cuối bãi
Có hề gì trời đất vẫn bao la
Nên bâng khuâng với ngày trời Tháng Chín
Trời vào Thu cây lá sẽ sang vàng
Khi ra phố đừng quên mang áo khoác
Đón chân mình thỏa thích ngắm Thu sang
Và như thế tình yêu nuôi ta lớn
Để còn thương còn nhớ giữa quê người
Đời công nghiệp con người luôn bận rộn
Giữ lòng mình ấm áp thuở đôi mươi.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
CUỐI TUẦN CAFE VỚI BẠN
Sáng cuối tuần bạn gọi uống cà phê
Lòng thấy vui bởi ấm tình bằng hữu
Bao năm rồi bệnh hoài ta chừa rượu
Nên cà phê là cái thú từng ngày
Ta một đời bận rộn cứ lay hoay
Khi cơm áo cuốn ta như dòng xoáy
Mỗi sáng dậy lái xe đi như máy
Tờ lịch rơi theo với tháng ngày qua
Ở nơi này cứ nhớ mãi quê xa
Có bạn cùng ngồi với nhau rất quý
Bởi cuộc sống có lúc thông lúc bỉ
Ta còn nhau là hạnh phúc giữa đời
Ta một lần dong ruỗi mãi cuộc chơi
Chân thấp chân cao giữa trời dâu bể
Hãy quàng vai bên nhau khi có thể
Cho ấm lòng ngày đất khách xa quê
Có bạn cuối tuần ngồi uống cà phê
Thăm chuyện gia đình,bạn bè còn mất
Ngồi với nhau niềm vui là rất thật
Giữa xứ người đâu dễ để hàn huyên.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Lòng thấy vui bởi ấm tình bằng hữu
Bao năm rồi bệnh hoài ta chừa rượu
Nên cà phê là cái thú từng ngày
Ta một đời bận rộn cứ lay hoay
Khi cơm áo cuốn ta như dòng xoáy
Mỗi sáng dậy lái xe đi như máy
Tờ lịch rơi theo với tháng ngày qua
Ở nơi này cứ nhớ mãi quê xa
Có bạn cùng ngồi với nhau rất quý
Bởi cuộc sống có lúc thông lúc bỉ
Ta còn nhau là hạnh phúc giữa đời
Ta một lần dong ruỗi mãi cuộc chơi
Chân thấp chân cao giữa trời dâu bể
Hãy quàng vai bên nhau khi có thể
Cho ấm lòng ngày đất khách xa quê
Có bạn cuối tuần ngồi uống cà phê
Thăm chuyện gia đình,bạn bè còn mất
Ngồi với nhau niềm vui là rất thật
Giữa xứ người đâu dễ để hàn huyên.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
LẠI VÀO FITNESS
Đi lòng vòng ta vào fitness
Tập chạy tập bơi xã strees chơi
Ngoài kia phố xá quen ồn náo
Ta một mình một góc thảnh thơi
Người bận lòng hề say cơm áo
Ta yên phần tri túc làm vui
Chiều nắng vàng thong dong thả bộ
Ta tìm ta một thuở qua rồi
Bởi thế an nhiên theo dòng xoáy
Bận lòng chi trời đất bao la
Bàn tay năm ngón phân vân quá
Ở nơi này cứ nhớ quê xa
Nên cứ vào ra cùng fitness
Để cùng thư giãn với nhân sinh
Một thuở đường trần nghe mỏi mệt
May còn thơ phủ dụ lòng mình.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Tập chạy tập bơi xã strees chơi
Ngoài kia phố xá quen ồn náo
Ta một mình một góc thảnh thơi
Người bận lòng hề say cơm áo
Ta yên phần tri túc làm vui
Chiều nắng vàng thong dong thả bộ
Ta tìm ta một thuở qua rồi
Bởi thế an nhiên theo dòng xoáy
Bận lòng chi trời đất bao la
Bàn tay năm ngón phân vân quá
Ở nơi này cứ nhớ quê xa
Nên cứ vào ra cùng fitness
Để cùng thư giãn với nhân sinh
Một thuở đường trần nghe mỏi mệt
May còn thơ phủ dụ lòng mình.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)