Thứ Năm, 1 tháng 12, 2022

CÁM ƠN NGƯỜI MỘT THUỞ BÊN TÔI

 Hết đi gym ta lại vào chùa

Một thuở đường trần đủ ngọt chua

Ngồi yên hít thở lòng an tịnh

Quên những gì chào xáo được thua


Đủ thấy bình an giữa cuộc đời

Cám ơn người một thuở bên tôi

Quê người mây trắng bay nhiều quá

Vẫn thấy lòng vui thắm nụ cười


Ta vẫn còn nhau giữa phố người

Môt trời kỷ niệm lắm buồn vui

Sánh bước ta đi về phía trước

Chia sẻ bên nhau những ngọt bùi


Ngày tháng nơi này qua thật mau

Tóc xanh nay đã sớm phai màu

Mỗi sáng vào chùa thiền một góc

An nhiên lòng thấy cả xưa sau.


NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Hai, 28 tháng 11, 2022

THƯ VỀ TAM KỲ

 

Xin trân trọng chào Tam Kỳ yêu dấu

Ngày ta về biết còn có gì không

Ơi phố chợ những buồn vui tuổi nhỏ

Quí vô cùng những ngày tháng lông bông

 

Và Quán Rường của một thời niên thiếu

Tuổi thơ ta qua trên những canh đồng

Mùa hạ về hoa sưa vàng khắp ngõ

Có con diều no gió lượn trên không

 

Thương biết mấy những ngày hoa mộng ấy

Lòng trắng trong chưa vẩn đục tâm hồn

Bao mơ ước còn nguyên trong cặp sách

Nhìn cuộc đời mỗi lúc thiết tha hơn

 

Ngày tản cư đưa ta về phố thị

Tuổi đôi mươi ta nhập cuộc với đời

Thương quê mẹ bao năm rồi máu lửa

Đớn đau nào nghe nước mắt mặn môi

 

Ngày bảy lăm ta thành người bại trận

Bảy năm tù qua các trại tập trung

Khi nếm đủ đòn thù ngày mạt vận

Mở lòng ra ta sống với vô cùng

 

Này Tam Kỳ của một thời yêu quý

Nhớ vô cùng những ngày tháng mười lăm

Con suối nhỏ tuổi thơ ta thường tắm

Còn trong ta kỷ niệm tợ trăng rằm.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

 

Thứ Bảy, 5 tháng 11, 2022

ANH VẪN LÀM THƠ CHO EM ĐỌC 39



Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Gởi buồn vui về thuở nào xưa
Nhớ biết mấy một thời tuổi ngọc
Chưa biết buồn sớm nắng chiều mưa


Em thuở ấy nắng vờn bên má
Lòng vô tư đau nghĩ ngợi gì
Tháng ngày mê mải quen trường lớp
Hoa bướm hồn nhiên theo bước đi


Anh ngày đó còn mê đánh đáo
Tuổi mười lăm áo trắng học trò
Giờ tan học theo cha ra ruộng
Tháng ngày trôi chưa biết sầu lo


Nhưng rồi thời thế đành chia biệt
Ta lạc nhau từ dạo tản cư
Máu lửa bùng lên theo chiến cuộc
Bao năm rồi chẳng một tờ thư


Bây giờ xứ lạ ngắm mưa rơi
Hai đứa đành thôi lạc hướng đời
Nên vẫn làm thơ cho em đọc
Làm sao quên được, cố nhân ơi !

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Sáu, 4 tháng 11, 2022

TA ĐI TÌM CHÚT BÌNH AN



Ta đi tìm chút bình an
Trên dòng sinh tử mênh mang phận người
Bên em ấm lạnh cuộc đời
Rong chơi một thuở biết mùi nhân gian
Lời ca như lạc tiêng đàn
Có khi trở giấc bàng hoàng niềm xưa.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Tư, 12 tháng 10, 2022

GẶP BẠN



Xuống phố hôm nay ta gặp bạn
Làm vài ly ấm cuộc sum vầy
Lâu quá không ngờ nay gặp lại
Lòng bỗng vui theo bữa gặp đây


Câu chuyên hàn huyên như pháo tết
Hỏi thăm gia cảnh của bạn hiền
Dễ chừng khoảng mười năm có lẻ
Gặp lại nhau âu cũng nhân duyên


Bạn kể từ khi cách biệt nhau
Gia đình nheo nhóc vợ lại đau
Bao nhiêu khổ ải theo dồn dập
Đời sống quanh năm thiếu trước sau


Ta sống lương hưu chẳng khá gì
Thôi thì mời bạn uống vài ly
Chia tay trong nỗi buồn thời thế
Mong rằng đời bạn sẽ khác đi


Khi trở về một chút băn khoăn
Đời sống buồn tênh ai hiểu chăng
Quê nhà xa nửa vòng trái đất
Lòng ta thôi cũng đã giá băng !

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Hai, 10 tháng 10, 2022

NGỒI VỚI BUỔI CHIỀU



Lòng vòng chẳng biết đi đâu
Đậu xe ngồi lại bên cầu nhìn mây
Một ta bóng nhỏ nơi này
Đời như con nước vơi đầy tháng năm
Lòng xưa mấy độ trăng rằm
Người xưa nay đã yên phần bên ai
Ta ngồi với buổi chiều phai
Cám ơn ngày rộng tháng dài nơi đây.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Chủ Nhật, 9 tháng 10, 2022

LÀM SAO



Vô chùa lạy Phật nam mô
Bước ra đời sống xô bồ ngược xuôi 
Đấu trường kẻ khóc người cười
Làm sao tự tại giữa mùi lợi danh ?

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Bảy, 8 tháng 10, 2022

ANH VẪN LÀM THƠ CHO EM ĐỌC 38

 Anh vẫn làm thơ cho em đọc

Để ôn về một thuở ngày xưa

Ôi cái thuở tuyệt vời như vậy

Và vô cùng bao chuyện đáng ưa


Con đương xóm hàng tre râm mát

Đón chân ta đi học mỗi ngày

Những chiều về nắng vàng bát ngát

Con đê làng căng cánh diều bay


Những trưa hè hoa sưa nở rộ

Tiếng ve ca ra rả cả ngày

Hai đúa đi hái sim hái ổi

Kỷ niệm nào đẹp quá ai hay


Rồi chiến tranh ngày càng khốc liệt

Ta lạc nhau từ dạo tản cư

Hai đưa hai phương trời cách biệt

Ngày chia tay không kịp giã từ


Để bây giờ sương pha mái tóc

Ngồi làm thơ ôn lại chuyện xưa

Thương quá đỗi một thời tuổi ngọc

Dù đã từng qua lắm năng mưa.


NGUYỄN VĂN ĐIỀU


Thứ Sáu, 7 tháng 10, 2022

BÀI TÌNH CA CHO EM



Bởi cuộc sống cả vạn điều không hiểu
Nên tôi về tìm góc nhỏ rong chơi
Phủ dụ lòng làm hành trang bước tới
Như yêu em ta yêu cả cuộc đời

Để mỗi sáng nghe góc vườn chim hót
Ta cám ơn một ngày mới ngoài kia
Dẫu đớn đau rồi cũng là mật ngọt
Ta cần nhau nên đâu thể chia lìa

Nên vẫn thế ta dung dăng hít thở
Đi cùng em giữa vô lượng đát trời
Ta còn đó trái tim hồng xao xuyến
Dẫu tình người cứ mãi chuyện đầy vơi

Không ở đâu không nơi đâu chẳng ở
Đôi bàn tay giữa bề bộn đời thường
Vẫn còn đó nhưng trang đời lở dở
Để nhìn đời trong mắt Hiểu và Thương

Và như thế với tay người chăm bón
Cây lên chồi rồi cây sẽ cho hoa
Anh cám ơn em nụ tình xanh mãi
Để dìu nhau đi suốt cõi người ta.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Năm, 6 tháng 10, 2022

LÀM SAO EM HIỂU ĐƯỢC 3



Làm sao em hiểu được
Nỗi buồn tôi hôm nay
Dòng đời bao lối rẽ
Mà tình người mây bay


Bao năm rồi phiêu bạt
Phất phơ nơi xứ nguòi
Thân trai còn lưu lạc
Biết còn ai buồn vui ?


Thương em còn gian khó
Thân cò trên bến sông
Bao nhiêu năm rồi đó
Tôi vẫn mãi phiêu bồng


Quê cha đành bỏ lại
Một đi không hẹn về
Chút long xưa cũng bạc
Nhớ hoài một bến quê


Làm sao em hiểu được
Nỗi buồn tôi hôm nay
Nỗi đau nào còn đó
Buồn vui còn ai hay !

NGUYỄN VĂN ĐIỀU




Thứ Hai, 3 tháng 10, 2022

CHÀO THU

 Vẫy tay chào nhé Tháng Mười

Ngày đi vội quá dòng đời miên man

Ngồi đây mà ngắm Thu sang

Lá xanh nay chuyển sang vàng ngoài kia

Còn ta một cõi đi về

Đã xa rồi những đam mê ngút trời

Một lần thâm tạ ơn đời

Và còn em để buồn vui đường trần

Bàn tay năm ngón phân vân

Ngồi đây mà ngắm bao lần Thu qua.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Năm, 30 tháng 6, 2022

TÌM CHÚT LÒNG XƯA



Ngồi một mình góc nhỏ
Tìm lại chút lòng xưa
Dòng đời qua hối hả
Mà lòng người se sua


Thương em còn tóc rối
Thời gian đi sao vội
Giữa quê người bôn ba
Phố phường thì xa hoa



Nhớ thời nào bắt bướm
Của ngày trời giêng hai
Em vô tư đùa giỡn
Trong nắng hồng ban mai



Bây giờ nơi viễn xứ
Tóc đã điểm màu sương
Gủi buồn vui tuổi trẻ
Một góc nào vấn vương




Tôi ngồi nơi góc nhỏ
Nhìn tháng ngày đi qua
Nỗi buồn nào còn đó
Còn ai ngồi cùng ta ?

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

THƯƠNG QUÁ QUÊ XƯA

 Tôi  một thuở quê người vui chân bước

Lòng đã quen bao nắng sớm mưa chiều

Dẫu đời sống bộn bề còn phía trước

Vẫn thương về một quê mẹ dấu yêu


Vẫn nhớ quá cây đa dòng suối cũ

Tuổi mười lăm con diều giấy bay cao

Ngày nghỉ học theo cha đi thăm ruộng

Những trưa hè nghe mẹ hát ca dao


Rồi chiến tranh quê mình đầy máu lửa

Đời tản cư sống chen chúc thị thành

Gác bút nghiên mà nghe lòng lệ ứa

Súng trên vai bỏ lại tuổi học sinh


Rồi bảy lăm đau lòng thân chiến bại

Tôi thân tù qua các trại tập trung

Khi đời sống dựa lưng cùng nỗi chết

Còn trong tôi bao hình ảnh hãi hùng


Và chiều nay nơi phố người ồn náo

Tôi bâng khuâng theo kỷ niệm hiện về

Vẫn thương quá một quê nhà bỏ lại

Mong có lần tắm lại bến sông quê.


NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Tư, 15 tháng 6, 2022

SINH NHẬT 2022



Phượng tím nở đó đây trên lối phố
Tôi nhìn tôi nhìn ngày tháng qua nhanh
San Jose bây giờ đang vào hạ
Nhớ một thời thuở áo trắng quần xanh (*)



Ngày tháng vẫn âm thầm trôi đi mãi
Mà lòng trần vẫn còn lắm ngổn ngang
Đời công nghiệp con người quen vội vã
Tôi như trôi theo cuộc sống vội vàng



Xin vẫy tay chào nhưng mùa hạ cũ
Có nắng vàng đôi bướm lượn bên vai
Tôi ngồi lại với phố người tất bật
Thương đời mình đã tóc trắng đời trai



Viết bài thơ buồn vui cùng sinh nhật
Lòng dặn lòng an phận kiếp lưu vong
Thắp nén nhang nhớ người còn kẻ mất
Những ân tình một thuở dễ gì xong



Nên trở về rong chơi cùng tuế nguyệt
Để còn vui ấm lạnh với tuổi vàng
Bởi nhân thế đảo điên ai nào biết
Nên nhủ lòng tìm một góc bình an.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

(*) áo trắng quần xanh : đồ đồng phục của học sinh thời tác giả đi học cấp 2 và cấp 3 trường TCV,Tam Kỳ thời trước năm 1975.

Thứ Tư, 2 tháng 2, 2022

THƠ XUÂN 2022



Nắng mới lên cây trở mình cho lộc
Thêm mùa Xuân lại đến giữa quê người
Tôi ngồi lại dẫu rằng đời hối hả
Mà lòng trần còn bao chuyện chưa vui


Bởi đại dịch vẫn quẩn quanh đây đó
Nên vui Xuân vẫn hạn chế ra đường
Và còn đó nỗi buồn Xuân xa xứ
Đâu có ngờ mình cứ mãi tha phương


Nơi góc vườn đôi chim non quấn quít
Chúng tung tăng bay lượn dưới nắng hồng
Bên hiên nhà cây đào đang cho nụ
Trước bàn thờ mấy chậu cúc vàng bông


Anh bỗng thấy một chút gì xao xuyến
Chào một năm bao đại dịch tai ương
Mừng năm mới mong bình an khăp chốn
Cho nụ cười rộn rã khắp nơi luôn


Và như thế cám ơn đời quá thể
Mùa Xuân sang cho cây lá đâm chồi
Ta có nhau sá chi trời dâu bể
Cùng dung dăng ta bước tiếp cuộc chơi.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU