Có những lúc một mình ra phố
Mong tìm ra một chút đời vui
Nghe lao xao tiếng người cười nói
Ngó lại lòng ta bỗng ngậm ngùi
Những bè ban một thời trai trẻ
Mỗi đứa một phương một hướng đời
Ta cũng lêu bêu ngày dâu bể
Ngày đổi đời thân phận ma trơi
Em ngày đó một thời thục nữ
Bởi yêu ta lạc tuổi xuân hồng
Ta thân tù ngày quê đổi chủ
Đời cũng buồn như những chiều đông
Rồi một ngày định cư xứ lạ
Yên đời khi tóc đã thôi xanh
Là khi phố lạ không còn lạ
Ngày đi nhanh không rõ mặt mình
Ngồi lại một mình trong góc nhỏ
Ta tìm ta tìm bóng em xưa
Cám ơn một thời hoa mộng đó
Lời kinh cầu buồn như tiếng mưa
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Thứ Sáu, 31 tháng 8, 2018
Thứ Năm, 30 tháng 8, 2018
ANH VẪN LÀM THƠ CHO EM ĐỌC 15
Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Bởi xa quê ai cũng lạc loài
Nên cũng cần chút tình lân lý
Hát cùng nhau mấy nỗi thu phai
Hôm nay trời chớm thu rồi đó
Con cháu ta đang trở lại trường
Ngày tháng cứ qua đều trước ngõ
Mà lòng trần còn lắm tơ vương
Ta nơi viễn xứ an bình quá
Cứ thản nhiên đi với tháng ngày
Đến lúc quê xa không còn lạ
Vui buồn một thuở biết ai hay
Đọc tin trên báo sao mà lạ
Trẻ em vượt suối để đến trường
Tượng đài nghìn tỷ xây liên tục
Vùng sâu cơ cực thấy mà thương
Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Để thấy gần nhau một hướng lòng
Dẫu bây giờ sương pha màu tóc
Ân tình vẫn thắm tuổi lưu vong.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Bởi xa quê ai cũng lạc loài
Nên cũng cần chút tình lân lý
Hát cùng nhau mấy nỗi thu phai
Hôm nay trời chớm thu rồi đó
Con cháu ta đang trở lại trường
Ngày tháng cứ qua đều trước ngõ
Mà lòng trần còn lắm tơ vương
Ta nơi viễn xứ an bình quá
Cứ thản nhiên đi với tháng ngày
Đến lúc quê xa không còn lạ
Vui buồn một thuở biết ai hay
Đọc tin trên báo sao mà lạ
Trẻ em vượt suối để đến trường
Tượng đài nghìn tỷ xây liên tục
Vùng sâu cơ cực thấy mà thương
Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Để thấy gần nhau một hướng lòng
Dẫu bây giờ sương pha màu tóc
Ân tình vẫn thắm tuổi lưu vong.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)