Thứ Tư, 31 tháng 3, 2021

NGUỜI ĐI RỒI TA BẠN VỚI AI



Nguời đi rồi ta bạn với ai
Buồn quá thơ ta cũng thở dài
Một thuở hãi hùng ngày lao cải
Cuối đời phiêu bạt ở quê ai

Còn biết cùng ai gởi chút lòng
Một thời đuối mộng cõi mênh mông
Bàn tay năm ngón phân vân quá
Thao thức đi qua chốn bụi hồng

Nhớ quá ngày xưa thuở yên bình
Đuờng quê rợp bóng mát tre xanh
Tiếng hò giã gạo trong đêm vắng
Và tiếng ai cuời duới trăng thanh

Nhưng thuở buồn vui đã mất rồi
Bây giờ xứ lạ ngắm mưa rơi
Nguời đã đi còn ta ngồi lại
Hai đứa đành thôi lạc huớng đời.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU