Thứ Bảy, 27 tháng 5, 2017

TÌNH KHÚC MỪNG XUÂN

Nắng mới lên cây trổ mình cho lộc
Và mùa Xuân lại đến với muôn nhà
Tôi ngồi viết bài thơ mừng Xuân mới
Quên những gì lận đận một năm qua

Bên bờ giậu đôi chim vờn trong nắng
Con bướm vàng trên luống cải ra hoa
Như sống lại thuở mười lăm mười bảy
Một chút gì sao quá đỗi thiết tha

Dẫu tất bật giữa ngày cơm áo khó
Nỗi gieo neo vẫn còn đó bên mình
Nhìn lủ trẻ hồn nhiên khoe áo mới
Vẫn bàng hoàng trước ngày tháng qua nhanh

Thôi thì hãy xoa tay mừng Xuân đến
Uống cùng nhau một ly rượu sum vầy
Trăng mấy tuổi trăng già ai nào biết
Giữa vô thường ai tính được rủi may

Đốt nén hương nhớ người còn kẻ mất
Đưa em về thăm lại mái đình xưa
Xin cây rừng ngàn năm còn xanh lá
Và tình người vẫn thắm với nắng mưa.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU
(Bài này đã đăng trên nguyệt san Áo Trắng Xuân 1994, PTC chụp lại gởi qua post lại đọc chơi)

Thứ Sáu, 19 tháng 5, 2017

CHÚT RIÊNG 2

Có những lúc một mình ngồi góc nhỏ
Ta lặng nhìn cuộc sống đã đi qua
Ngày với tháng lạnh lùng trôi vội vã
Ta phiêu bồng một thuở cõi người ta

Thương em vẫn một đời mơ áo gấm
Mà thân ta đã sương trắng đời trai
Những mơ ước thăng hoa tình đôi lứa
Cứ hẹn dần rồi sẽ có tương lai

Ta vẫn thế quê người thân làm mướn
Đời công nhân đâu thể khá hơn người
Nên đắp đỗi giữa phố phường đắt đỏ
Sống âm thầm nhìn thế sự ngược xuôi

Nhớ bạn bè của một thời sách vở
Đứa ngủ yên đứa góc bể chân trời
Những khát vọng của ngày nào tuổi trẻ
Đã tan tành theo dâu bể đầy vơi

Và như thế ta quay về góc nhỏ
Mong còn thơ để chia xẽ bên đời
Thương cuộc sống nồng nàn dù gian khó
Vẫn yêu người yêu mãi thế nhân ơi !

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

ANH VẪN LÀM THƠ CHO EM ĐỌC 5

Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Để thấy gần hơn với một người
Ta sống xa quê đời viễn xứ
Nên cần chia xẻ những buồn vui

Đây nơi phố lạ bao người lạ
Đời sống quanh ta tất bật hoài
Cứ mãi loay hoay vòng cơm áo
Nhìn qua nhìn lại biết còn ai

Mỗi sáng nghe đồng hồ báo thức
Vừa lái xe vừa uống cà phê
Mọi chuyện quen rồi ta như máy
Hết giờ gạt thẻ để ra về

Ngày với tháng qua đều vội vã
Ta đôi khi không rõ lòng mình
Đời sống ngoài kia xô bồ quá
Ta quay vòng trong cõi nhân sinh

Nên vẫn làm thơ cho em đọc
Để gần hơn một thuở quê người
Còn gió còn trăng còn thơ nhạc
Ta còn ca hát để làm vui.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU