Có những lúc một mình ngồi góc nhỏ
Ta lặng nhìn cuộc sống đã đi qua
Ngày với tháng lạnh lùng trôi vội vã
Ta phiêu bồng một thuở cõi người ta
Thương em vẫn một đời mơ áo gấm
Mà thân ta đã sương trắng đời trai
Những mơ ước thăng hoa tình đôi lứa
Cứ hẹn dần rồi sẽ có tương lai
Ta vẫn thế quê người thân làm mướn
Đời công nhân đâu thể khá hơn người
Nên đắp đỗi giữa phố phường đắt đỏ
Sống âm thầm nhìn thế sự ngược xuôi
Nhớ bạn bè của một thời sách vở
Đứa ngủ yên đứa góc bể chân trời
Những khát vọng của ngày nào tuổi trẻ
Đã tan tành theo dâu bể đầy vơi
Và như thế ta quay về góc nhỏ
Mong còn thơ để chia xẽ bên đời
Thương cuộc sống nồng nàn dù gian khó
Vẫn yêu người yêu mãi thế nhân ơi !
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét