Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Như chút thông tin giữa xứ người
Đã xa rồi một thời tuổi ngọc
Nên làm thơ tìm chút buồn vui
Nắng chói chan trong trời vào hạ
Nhớ vô cùng một thuở nào xưa
Ta dìu nhau con đường phượng đỏ
Chưa biết buồn sớm nắng chiều mưa
Nhưng thuở an bình qua đi vội
Khi quê hương máu lửa ngập trời
Nhà anh đôi ba lần chạy giặc
Hai đứa mình thất lạc bao nơi
Đời tản cư anh đành bỏ học
Tay súng tìm vui giữa chiến tranh
Lần chia tay cầm tay em khóc
Hẹn chờ nhau đất mẹ thanh bình
Ngày bảy lăm miền Nam thất trận
Hai đứa mình hai cảnh hai nơi
Kể từ đó hai đời hai phận
Còn những vần thơ gởi lại đời.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Thứ Năm, 30 tháng 5, 2019
LẠI VÀO FITNESS
Đi lòng vòng lại vào fitness
Tập chạy tập bơi xã stress chơi
Người vui phố chợ quen ồn náo
Ta tìm một góc thảnh thơi đời
Bạn cũ một thời xiêu lạc hết
Quê người phố lạ chẳng còn ai
Sáng di Chùa chiều vào fitness
Mặc gió đời thổi tạt qua vai
Xin gởi đến người một chút riêng
Còn biết cùng ai cạn nỗi niềm
Nhìn dòng xe qua đi vội vã
Ta bây giờ theo chữ tùy duyên.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Tập chạy tập bơi xã stress chơi
Người vui phố chợ quen ồn náo
Ta tìm một góc thảnh thơi đời
Bạn cũ một thời xiêu lạc hết
Quê người phố lạ chẳng còn ai
Sáng di Chùa chiều vào fitness
Mặc gió đời thổi tạt qua vai
Xin gởi đến người một chút riêng
Còn biết cùng ai cạn nỗi niềm
Nhìn dòng xe qua đi vội vã
Ta bây giờ theo chữ tùy duyên.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
HÈ VỀ
Phượng tím đã nở đều trên lối phố
Mùa hạ về nắng chói lói trên vai
Một chút nhớ ngày tháng nào xưa cũ
Thương đời mình đã tóc trắng đời trai
Những bạn bè của một thời tuổi trẻ
Đã lìa xa như mây trắng cuối trời
Tôi đứng lại giữa phố người xa lạ
Mà nghe lòng hiu hắt quá đi thôi
Ở nơi đây có tháng ngày qua vội
Có dòng xe cứ hối hã nhau đi
Đời công nghiệp ta đu theo dòng xoáy
Người chào nhau chẳng nghĩ ngợi làm gì
Và có ta cũng quen đời du tử
Ở một nơi vẫn thấy nhớ một nơi
Đời không vui ta đành thân viễn xứ
Hát nghêu ngao cũng đủ lãng quên đời
Và như thế trời đang vào mùa hạ
Tôi ngồi đây nhìn phượng tím bên đường
Mây bên trời chiều nay sao trắng quá
Có chút gì sao cứ mãi vấn vương...
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Mùa hạ về nắng chói lói trên vai
Một chút nhớ ngày tháng nào xưa cũ
Thương đời mình đã tóc trắng đời trai
Những bạn bè của một thời tuổi trẻ
Đã lìa xa như mây trắng cuối trời
Tôi đứng lại giữa phố người xa lạ
Mà nghe lòng hiu hắt quá đi thôi
Ở nơi đây có tháng ngày qua vội
Có dòng xe cứ hối hã nhau đi
Đời công nghiệp ta đu theo dòng xoáy
Người chào nhau chẳng nghĩ ngợi làm gì
Và có ta cũng quen đời du tử
Ở một nơi vẫn thấy nhớ một nơi
Đời không vui ta đành thân viễn xứ
Hát nghêu ngao cũng đủ lãng quên đời
Và như thế trời đang vào mùa hạ
Tôi ngồi đây nhìn phượng tím bên đường
Mây bên trời chiều nay sao trắng quá
Có chút gì sao cứ mãi vấn vương...
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)