Thứ Bảy, 31 tháng 10, 2015

XUÔI DÒNG

Khi tất bật theo vòng xoay cơm áo
Tôi đôi khi như nước cuốn theo dòng
Bao nhiêu năm giữa chợ đời bát nháo
Mà đường trần còn bao chuyện chưa xong

Thương mắt em ngày nào mời cốc rượu
Cho lòng tôi những xao xuyến vơi đầy
Khi cúi mặt đi giữa ngày tóc rối
Còn nỗi buồn bên gót mấy ai hay

Rồi lịch sử sang trang người đôi ngã
Tôi mất em ngày thống nhất hai miền
Đời đen bạc nên mình không duyên nợ
Tôi một mình nhìn nhân thế đảo điên

Vẫn còn đó vết thương lòng âm ỉ
Mang nỗi đau tôi bước tới cuộc đời
Như con nước chảy hoài không ngưng nghỉ
Tôi nhìn mình nhìn cuộc sống vẫn trôi

Khi bước chân đã quen rồi phố lạ
Tôi nghe lòng nhớ quá một thời xa
Nhớ tuổi xanh của một thời binh lửa
Những bạn bè một thưở buổi can qua.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Sáu, 30 tháng 10, 2015

NGỒI VỚI MÙA THU

Như con sóng vỗ hoài không ngừng nghỉ
Tôi một lần phiêu bạt cõi nhân gian
Đêm thao thức với bao điều mụ mị
Nên lòng trần còn lắm nỗi quan san

Em ngày ấy vẫy tay chào một thưở
Cho lòng tôi những xao xuyến không ngờ
Đâu biết được chúng mình không duyên nợ
Ta mất em cứ ngỡ chuyện trong mơ

Rồi bảy lăm quê hương mình đổi chủ
Tôi thân tù qua mấy trại tập trung
Em đợi tôi hơn ba mùa lá rụng
Mà người đi vẫn biền biệt muôn trùng

Ngày gặp lại em yên bề gia thất
Đời tù ra tôi thất nghiệp dài dài
Những mộng ước ngày nào thôi cũng mất
Tôi còn gì khi đã mất tương lai

Rồi chiều nay trên phố người hối hả
Tôi bâng khuâng ngồi nhớ chuyện tình đầu
Mùa thu sang cây bên đường vàng lá
Tôi một mình nhìn ngày tháng qua mau.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU