Thứ Hai, 30 tháng 9, 2013

CHÀO EM,MÙA THU












vẫy tay chào thu sang
lá xanh đã qua vàng
ta nghe lòng ngơ ngẩn
một chút buồn lan man

thêm một mùa thu qua
bao năm xa quê nhà
đường lao xao lá đổ
giữa đất trời bao la

quê người ngày vào thu
trời xám trong sương mù
ta nghe lòng hiu hắt
giữa buổi chiều hoang vu

này em mùa thu sang
như cánh chim lìa đàn
ta nhìn ta thảng thốt
bao chuyện còn dở dang

vẫy tay chào mùa thu
đôi tay như rối bù
còn ai bên đường đợi
dưới trời chiều âm u ?

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

THƠ TRONG ĐÊM MẤT NGỦ



















Chợt thỉnh thoảng có đêm nằm mất ngủ
Nghĩ lan man chuyện đời sống,con người
Bỗng thảng thốt khi giật mình nhìn lại
Mới hay mình đã vuợt tuổi sáu mươi

Ngày tháng vẫn qua đều nhanh quá đỗi
Từ thứ hai mong thứ sáu cuối tuần
Đời sống cứ quay vòng ta như vụ
Nên một đời tất bật đã quen chân

Bỗng thương quá có một thời non dại
Tuổi mười ba muời sáu rất ngây ngô
Chưa cay mắt những cảnh đời tang hải
Lòng vô tư không thao thức bao giờ

Rồi chiến tranh phận người quay trong lốc
Ta một lần phải bỏ nước ra đi
Còn lại đó nỗi đau đời khô khốc
Buổi quay lưng còn biết ngóng trông gì

Xin vẫy tay chào bao lần mất ngủ
Để yêu thương khi nhớ tưởng về người
Đêm viễn xứ không nghe chim quốc gọi
Mong cây đời vẫn mãi mãi xanh tươi.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Chủ Nhật, 29 tháng 9, 2013

THƠ TÌNH MÙA ĐÔNG


















mùa đông đã về rồi đó em
có nghe gió lạnh xuống môi mềm
hàng cây trụi lá bên đường phố
bầu trời xám xịt tựa về đêm

anh đi về trên lối phố quen
nhớ em khi phố đã lên đèn
xa em bỗng thấy lòng cô quạnh
chờ bước em về trong nắng lên

ta cùng em qua mấy mùa đông
tình xanh như sóng vỗ muôn trùng
ấm lạnh bên đời quen chân bước
mắt môi nào còn mãi bâng khuâng

anh viết cho em thơ mùa đông
ngoài kia mưa gió lạnh phố phường
thành phố bao ngày chưa có nắng
như lòng hiu hắt cuốc kêu sương

ta còn em đi với mùa đông
lòng vui buớc tiếp giữa vô cùng
dẫu đời sống quê người tất bật
vẫn nghe lòng ngây ngất tình xuân.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU