Thứ Tư, 27 tháng 3, 2013

NHÌN XUỐNG ĐỜI MÌNH

mãi rong chơi ở ngày xuân viễn xứ
bỏ trang thơ rêu bụi phủ bao ngày
khi đọc lại bỗng thấy buồn qúa đỗi
ngày tháng nào như gió thổi heo may

khi đọc lại những chuyện lòng dang dở
thương vô cùng thời non dại ngày xưa
em ngày đó như đóa hoa vừa nở
chưa biết buồn ngày sớm nắng chiều mưa

tôi ngày đó ngây ngô như chim sẻ
bay vụng về trên lối ngõ nhà ai
tuổi học trò như hương đồng gió nội
đem niềm tin xây đắp một ngày mai

rồi bảo lửa cuốn phăng đời hai đứa
ngày đổi đời,tôi sống trại tập trung
em về quê ta mất nhau từ đó
tuổi xanh tôi trong song sắt lạnh lùng

và hôm nay mùa xuân nơi đất khách
nhìn lại mình khi tóc nhiễm màu sương
nhớ quê cha xa nửa vòng trái đất
biết còn ai ấm lạnh buổi tha phương ?

NGUYỄN VĂN ĐIỀU