Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Để cùng vui một thưở đường trần
Đời sống quê người nhiều áp lực
Ta cần nhau giữ vững tình thân
Trên phố xe và người hối hả
Vội vã đi không kịp câu chào
Đã quen rồi dòng đời tất bật
Người qua kẻ lại rất lao xao
Có lúc nhìn lên trời để thở
Ta tìm ta một thuở nào xưa
Thương em nay đã hai màu tóc
Lời ca nào buồn như tiếng mưa
Cuối tuần gặp bạn bè tán dóc
Ngồi cà phê nói chuyện nhân tình
Quê người mây trắng bay nhiều quá
Biết còn ai cạn chén nhục vinh
Nên vẫn làm thơ cho người đọc
Để nhìn mình trong cõi phù sinh
Ta gõ vào tim ta lóc cóc
Ta ru em như ru đời mình.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Thứ Năm, 31 tháng 5, 2018
Thứ Ba, 22 tháng 5, 2018
LẠY VẠN PHẬT 2
Đốt trầm ta lạy Phật
Giữa phố người phồn hoa
Hai tay mười ngón nhỏ
Mà đất trời bao la
Cái biết thì không chuẩn
Cái nhìn cũng chưa ra
Ta một đời quanh quẩn
Dong ruỗi cõi ta bà
Nên quay đầu nhìn lại
Ta tìm ta một lần
Giữa trùng trùng duyên khởi
Ta nhìn ta phân thân
Tâm thành ta lạy Phật
Mong phá được mê mờ
Một lòng xin sám hối
Để quay lại thấy bờ
Đời lao xao sóng vỗ
Ta tìm chút an nhiên
Xin một lần nhìn lại
Theo cùng các nhân duyên
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Giữa phố người phồn hoa
Hai tay mười ngón nhỏ
Mà đất trời bao la
Cái biết thì không chuẩn
Cái nhìn cũng chưa ra
Ta một đời quanh quẩn
Dong ruỗi cõi ta bà
Nên quay đầu nhìn lại
Ta tìm ta một lần
Giữa trùng trùng duyên khởi
Ta nhìn ta phân thân
Tâm thành ta lạy Phật
Mong phá được mê mờ
Một lòng xin sám hối
Để quay lại thấy bờ
Đời lao xao sóng vỗ
Ta tìm chút an nhiên
Xin một lần nhìn lại
Theo cùng các nhân duyên
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)