Thứ Sáu, 31 tháng 1, 2020

THƠ XUÂN 2020

Ta nằm bệnh giữa ngày mùa Xuân đến
Lòng xôn xao nhìn nắng mới hanh vàng
Đất trở mình cỏ cây cho lộc mới
Bâng khuâng nhìn một cái Tết vừa sang

Em đâu biết lòng ta còn gió bão
Đời lưu vong nương náu ở quê người
Mang thân phận người dân không tổ quốc
Nên Xuân về còn biết có gì vui

Em thi vẫn se sua cùng nhân thế
Tô thêm son để thấy má còn hồng
Vẫn mong ước có một ngày áo gấm
Để cho lòng ấm lại những chiều đông

Tôi vẫn thế phất phơ ngày viễn xứ
Sáng đi Chùa chiều fitness là xong
Lúc thong thả lang thang ta vào net
Đủ thấy đời lơ lửng một chữ không

Xin cám ơn có mùa Xuân chợt đến
Mùa Xuân này là Xuân mấy đang qua
Chân bước thấp bước cao cùng dâu bể
Ta một đời dong ruỗi cõi người ta.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

ANH VẪN LÀM THƠ CHO EM ĐỌC 32

Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Để biết tin nhau giữa xứ người
Để nhớ một thời ta đi học
Để cùng chia sẻ những buồn vui

Còn nhớ một thời ngày mới lớn
Em và tôi chưa biết buồn phiền
Cùng lũ bạn chơi trò trốn kiếm
Sân đình quê mẹ thuở bình yên

Nhưng thuở xa xưa giờ đã hết
Bây giờ hai đứa tóc màu sương
Xa quê hơn nửa vòng trái đất
Ngồi ôn dĩ vãng để mà thương

Ngày tháng quê người đi nhanh quá
Mới đó mà nay Tết lại về
Em ở bang xa lòng có nhớ
Một thời nào tắm bến sông quê

Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Dẫu rằng mình đôi phận đôi nơi
Còn gặp nhau đây trong góc nhỏ
Còn chút hương xưa gởi lại đời.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Một bài thơ Xuân cũ : CÓ MÙA XUÂN YÊU EM


Có mùa Xuân yêu em
Đưòng thênh thang nắng lụa
Hồn ta ngày mở cửa
Lòng xôn xao nắng đào

Cuộc đời bỗng đẹp sao
Nụ tình xanh lộc biếc
Em như là nhật nguyệt
Theo ta về trăm năm…

Rồi mùa Xuân bảy lăm
Ta mất nhau từ đó
Tình yêu ngày tuổi nhỏ
Vẫn bâng khuâng trong lòng
Những ngày tù long đong
Giữa một trời cay nghiệt
Ta bên bờ sống chết
Vẫn nhớ mùa Xuân xưa.

Qua bao ngày gió mưa
Đời chia trăm nhánh rẽ
Giữa mịt mùng dâu bể
Ta gặp em quê người
Một thời của buồn vui
Giữ giùm nhau kỷ niệm
Đời em yên bờ bến
Còn nhớ mùa Xuân xưa?

Có mùa Xuân yêu em
Lòng bao la khát vọng
Có mùa Xuân không quên
Làm hành trang cuộc sống.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU