Có mùa Xuân yêu em
Đưòng thênh thang nắng lụa
Hồn ta ngày mở cửa
Lòng xôn xao nắng đào
Đưòng thênh thang nắng lụa
Hồn ta ngày mở cửa
Lòng xôn xao nắng đào
Cuộc đời bỗng đẹp sao
Nụ tình xanh lộc biếc
Em như là nhật nguyệt
Theo ta về trăm năm…
Rồi mùa Xuân bảy lăm
Ta mất nhau từ đó
Tình yêu ngày tuổi nhỏ
Vẫn bâng khuâng trong lòng
Nụ tình xanh lộc biếc
Em như là nhật nguyệt
Theo ta về trăm năm…
Rồi mùa Xuân bảy lăm
Ta mất nhau từ đó
Tình yêu ngày tuổi nhỏ
Vẫn bâng khuâng trong lòng
Những ngày tù long đong
Giữa một trời cay nghiệt
Ta bên bờ sống chết
Vẫn nhớ mùa Xuân xưa.
Qua bao ngày gió mưa
Đời chia trăm nhánh rẽ
Giữa mịt mùng dâu bể
Ta gặp em quê người
Một thời của buồn vui
Giữ giùm nhau kỷ niệm
Đời em yên bờ bến
Còn nhớ mùa Xuân xưa?
Giữa một trời cay nghiệt
Ta bên bờ sống chết
Vẫn nhớ mùa Xuân xưa.
Qua bao ngày gió mưa
Đời chia trăm nhánh rẽ
Giữa mịt mùng dâu bể
Ta gặp em quê người
Một thời của buồn vui
Giữ giùm nhau kỷ niệm
Đời em yên bờ bến
Còn nhớ mùa Xuân xưa?
Có mùa Xuân yêu em
Lòng bao la khát vọng
Có mùa Xuân không quên
Làm hành trang cuộc sống.
Lòng bao la khát vọng
Có mùa Xuân không quên
Làm hành trang cuộc sống.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét