Chủ Nhật, 31 tháng 10, 2021

THƠ TÌNH MÙA THU



Em yêu dấu, mùa thu về rồi đó
Cò nghe chăng một chút xuyến xao lòng
Bởi đại dịch tôi thu người góc nhỏ
Ngày đi qua còn bao nỗi hoài mong


Thương quê cha còn quá nhiều gian khó
Covid chưa qua đến lũ lụt về
Những phận đời bọt bèo như lá cỏ
Biết làm sao nói hết chùt tình quê


Tôi nơi đây phầt phơ đời viễn xứ
Tuổi về hưu cũng tạm ổn qua ngày
Có đôi lúc nhìn mình sao lạ lẫm
Nên đi về một bóng biết ai hay


Em có lúc giận tôi còn mơ mộng
Cứ nhìn đơi bằng hai chữ tùy duyên
Những rủi may phận người ai biết được
Nên ru mình trong cuộc sống an nhiên


Rồi hôm nay nhìn thu về rồi đó
Lá trên cây đã chuyển sắc sang vàng
Gió chuyển mùa qua vai nghe trở lạnh
Tôi giật mình giữa còn đó ngổn ngang.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU







Thứ Năm, 30 tháng 9, 2021

GỞI

Ta gởi lòng theo tiếng chuông chùa
Một đời tất bật giữa đuợc thua
Hai tay muời ngón phân vân quá
Nhìn lại nụ cuời cũng bán mua.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Tư, 29 tháng 9, 2021

CHÀO MÙA THU TỚI

Buổi sáng ra vuờn tuới cây nhổ cỏ
Tìm chút không gian êm ả quê nguời
Chợt nhớ vô cùng một thời tuổi nhỏ
Thuơng vô cùng cái thuở tuổi đôi muơi

Bên bờ giậu đôi chim non quấn quýt
Chúng tungtăng ríu rít duới nắng hồng
Ta đã đi qua mấy trời mây trắng
Vẫn thấy lòng xao xuyến gữa mênh mông

Và chợt hiểu dẫu bộn bề cơm áo
Ta vẫn thèm một góc nhỏ bình yên
Quên tất cả chuyện đời thuờng chào xáo
Để ru mình theo từng buớc nhân duyên

Nên vẫn thế an tâm mà hít thở
Như yêu em nên quý cuộc đời này
Không ở đâu không nơi đâu chẳng ở
Lòng an nhiên nhìn thế cuộc đổi thay

Xin vẫy tay chào mùa thu đang tới
Có lòng ta cũng một thoáng ngậm ngùi
Dẫu nơi đây tháng ngày qua đi vội
Ta dỗ lòng hát khẽ khúc nhạc vui.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Ba, 31 tháng 8, 2021

BÀI THÁNG TÁM

chẳng biết đi đâu vào fitness
tập cho thân thể khỏe nguời ra
cơm áo lòng vòng nghe cũng mệt
ở nơi này vẫn nhớ nơi xa

thuơng quá Sài Gòn đang phong tỏa
lệnh trên  ban xuống ở yên nhà
bộ đội công an ngăn chốt giữ
mong sao đại dịch sơm đi qua

nơi đây ngày tháng sao mà ngắn
tôi tìm tôi trong cõi nguời ta
nhìn dòng xe một đời hối hả
ta đi hoài lạc giữa bao la

may còn có thơ tâm sự vụn
giữ cho lòng một chút huơng xưa
những bạn bè bao nguời nằm xuống
giữa tình nguời sớm nắng chiều mưa.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Ba, 15 tháng 6, 2021

SINH NHẬT 2021



Ta rót mời ta cốc ruợu
Mừng cho sinh nhật hôm nay
Đời biết còn ai tri tửu
Buồn vui một bóng ai hay

Bao năm quê nguời tất bật
Áo cơm đắp đỗi qua ngày
Tuổi xanh một thời đánh mất
Đau buồn vận nuớc đổi thay

Còn biết cùng ai ngồi lại
Chia nhau một chút ruợu sầu
Quê nguời mây bay lồng lộng
Ngồi đây xót cuộc bể dâu

Thuơng em thân cò bãi vắng
Mà ta tóc trắng đời trai
Nghĩa tình đong đưa mang nặng
Nỗi buồn vong quốc trên vai

Tôi viết bài thơ sinh nhật
Vào hè trời nắng chói chan
Phuợng tím bên đuờng nở rộ
Bên lòng bao chuyện ngổn ngang.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU




Thứ Hai, 14 tháng 6, 2021

BUƠC TIẾP BUỒN VUI

Sáng dậy muộn trên giường nghe chim hót
Lòng xôn xao một ngày mới ngoài kia
Cám ơn đời môi em như mật ngọt
Ta cần nhau như không thể chia lìa

Nơi góc vuờn đôi chim non quấn quít
Chúng tung tăng ríu rít ở trên cành
Anh bỗng thấy một chút gì hạnh phúc
Đủ cho lòng sống lại những ngày xanh

Và như thế với tay nguời chăm bón
Cây đâm chồi và cây sẽ đơm bông
Ta còn đó hai bàn tay muời ngón
Sẽ diù nhau đi nốt giữa đuờng trần

Sẽ đưa nguời đi đầu sông cuối bãi
Buổi chợ chiều ồn náo giữa quê ai
Vẫn thơm ngát huơng lòng ngày thơ dại
Đón đưa nguời qua mấy nẻo tàn phai

Cám ơn em cám ơn ngày dâu bể
Ta còn nhau giữa ngày tháng quê nguời
Và sẽ quên những sầu đau nhân thế
Ta cùng nguời buớc tiếp cõi buồn vui.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU



Thứ Năm, 13 tháng 5, 2021

VỀ

 Thân tâm luôn dao động

Thèm một chút tịnh cư

Biết đời là huyễn mộng

Nên về học chữ như.


NGUYỄN VĂN ĐIỀU

TÌM CHÚT BÌNH AN

Đốt trầm tôi lễ Phật
Cho lòng chút bình an
Ngày đi qua tất bật
Mà dòng đời miên man


Em se sua màu áo
Tô thêm môi cho hồng
Quên đi thời chạy gạo
Tìm lại tuổi thanh xuân


Hai bàn tay muời ngón
Mà lòng còn phân vân
Tuổi xanh nào đánh mất
Khi chỉ có một lần


Ai đi vào ngõ tối
Khi trời chiều chuyển mưa
Thời gian qua đi vội
Hắt hiu ngọn gió lùa


Tôi chong đèn lễ Phật
Bao chuyện còn ngổn ngang
Mong nhìn ra lẽ thật
Dẫu đời còn gian nan.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Sáu, 30 tháng 4, 2021

TỰ SỰ KHÚC 2

 Có lúc buồn lái xe ra phố

Ngồi uống cà phê ngó lại mình

Thiên hạ cứ như luôn bận rộn

Ta nhìn ta trong cõi nhân sinh


Ngày tháng vẫn qua đều truớc ngõ

Một ta phơ phất giữa quê ai

Ngóng tin vui mòn con mắt đỏ

Nỗi đau nào còn đó chưa phai


Buớc thấp buớc cao cùng nhân thế

Gởi buồn vui một thuở quê nguời

Ai vỗ tay giữa ngày dâu bể

Ta nghe lòng rưng rức không nguôi


Xin gởi nguời một chút khói suơng

Một ta bóng nhỏ giữa vui buồn

Một thuở đuờng trần mơ vị ngọt

Mà thuơng đời còn lắm nhiễu nhuơng.


NGUYễN VĂN ĐIỀU

BÀi THÁNG TƯ

 Tôi viết bài thơ ngày Tháng Tư

Vết thuơng xưa còn đến bao giờ

Thương quê xa đã nhiều bất hạnh

Để mẹ già mòn mõi uớc mơ


Em hãy nhìn đi em thấy chưa

Bàn tay che nắng gió đâu vừa

Quê huơng còn quá nhiều cơ cực

Những mảnh đời oan khuất chưa bưa


Tôi vẫn phất phơ giữa xứ nguời

Áo cơm lấy lất ở quê ai

Một thuở đời tù ngày thua cuộc

Nỗi buồn vong quốc nặng đôi vai


Ngồi viết bài thơ gởi chút lòng

Đêm trở mình thuơng ngọn dèn chong

Ngày tháng vẫn lạnh lùng qua vội

Nhân tình nhắm mắt dễ gì xong


Xin hãy cùng nhau vẹn chữ đồng

Dẫu rằng xa cách núi ngăn sông

Thắp huơng tuởng niệm bao nguời khuất

Mong độ quê nhà trọn uớc mong.


NGUYỄN VĂN ĐIỀU



Thứ Tư, 31 tháng 3, 2021

NGUỜI ĐI RỒI TA BẠN VỚI AI



Nguời đi rồi ta bạn với ai
Buồn quá thơ ta cũng thở dài
Một thuở hãi hùng ngày lao cải
Cuối đời phiêu bạt ở quê ai

Còn biết cùng ai gởi chút lòng
Một thời đuối mộng cõi mênh mông
Bàn tay năm ngón phân vân quá
Thao thức đi qua chốn bụi hồng

Nhớ quá ngày xưa thuở yên bình
Đuờng quê rợp bóng mát tre xanh
Tiếng hò giã gạo trong đêm vắng
Và tiếng ai cuời duới trăng thanh

Nhưng thuở buồn vui đã mất rồi
Bây giờ xứ lạ ngắm mưa rơi
Nguời đã đi còn ta ngồi lại
Hai đứa đành thôi lạc huớng đời.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Chủ Nhật, 28 tháng 2, 2021

MỖI SÁNG VÀO CHÙA

 

Mỗi sáng ta vào Chùa thiền tịnh
Tìm cho mình một góc bình an
Gác một bên lòng trần bát nháo
Cho tâm mình rộng mở thênh thang

Ngồi yên ta lắng lòng nhìn lại
Những nghiệp duyên trong cõi nguời ta
Để tĩnh thức giữa dòng điên đảo
Mà thuơng đời trong mỗi sát na

Ta gửi lòng vui theo chánh niệm
Mặc thế nhân gió lộng liên hồi
An yên với những gì mình có
Ta nhìn mình trong cuộc nỗi trôi

Như thế ta vui ngày tịnh nghiệp
Quên những gì chào xáo ngoài kia
Mặc bát phong thổi đời nghiêng ngả
Ta an lòng với tiếng chuông khuya.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Chủ Nhật, 7 tháng 2, 2021

THƠ XUÂN 2021



Mùa Xuân đến cây cho đời lộc mới
Anh cho em bằng tất cả lòng tin
Dắt dìu nhau đường trần ta đi tới
Tạ lòng nhau ta sống thật chân thành

Trong nắng sớm đôi chim vờn trong nắng
Đủ hiểu rằng vẫn còn đó hương hoa
Ta đến với đời tình sâu nghĩa nặng
Trái tim này vẫn đập rất thiết tha

Bỏ ngoài tai lời thị phi muôn thuở
Bởi trong đời nhịp sống vẫn bừng lên
Tay trong tay ta nhìn về phía trước
Cho lòng mình một chỗ đứng bình yên

Em sẽ thấy lòng mình như ấm lại
Tìm đâu xa hạnh phúc đến thật gần
Ta bên nhau dù đầu non cuối bãi
Bận lòng chi chuyện thật giả thế nhân

Em yêu quý mình sắp thêm một tuổi
Một tuổi vàng thần thánh để yêu thương
Dẫu có lúc hồn phất phơ mưa bụi
Vẫn thản nhiên ta bước tiếp trên đường.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

CHÀO XUÂN 2021

 Cây đào trước sân đang cho nụ

Bỗng hiểu ra Xuân mới sắp về

Cuộc sống quay đời ta như vụ

Thêm một năm đón Tết xa quê


Hoa các thứ bán đầy siêu thị

Nào cúc, mai , đào nở rất tươi

Ta thấy xôn xao nhìn lịch mới

Mong sao Xuân mới thắm môi cười


Một năm nặng nề trong dịch bệnh

Lệnh trên ban xuống ở yên nhà

Đó đây tin tức bao người chết

Buồn lo còn đó ở bên ta


Nhớ nhứng Tết của ngày tù ngục

Sắn khoai không đủ để no người

Nên vẫn ơn đời nơi xa xứ

Ta còn người bước tiếp buồn vui.


NGUYỄN VĂN ĐIỀU



 

Chủ Nhật, 31 tháng 1, 2021

CHÚT RIÊNG

 Có lúc chợt một mình ngồi lại

Thương sao thơ dại đẹp vô cùng

Ngày khôn lớn thấy lòng bỗng khác

Nhìn đời đâu cũng thấy bung xung


Cơm áo xô ta từng sấp ngữa

Roi đời cứ vỗ mãi oan khiên

Mới hay nhân thế là điên đảo

Nên đành vạn sự hãy tùy duyên


Bời dịch bệnh ngồi nhà quanh quẩn

Nên thèm sao một mảng trời xanh

Ngày với tháng chập chùng sóng vỗ

Ta một đời cứ mãi loanh quanh


Nên thôi hãy an nhiên ta bước

Ngại ngùng chi nhân thế lao xao

Con đường có người xuôi kẻ ngược

Giữa đường trần cứ ngỡ chiêm bao


May còn thơ như lời tâm sự

Để còn yêu cuộc sống ngọt ngào

Giữ chút niềm tin ngày viễn xứ

Cho lòng mình bát ngát trăng sao.


NGUYỄN VĂN ĐIỀU

TẠ TÌNH

 này em biển rộng sông dài

tìm đâu một giấc thiên thai dưới trần

tuổi xanh ta có bao lần

bàn tay năm ngón ân cần đón đưa

yêu thương đến mấy cho vừa

còn đây một chút lòng xưa tặng người

từ em vầy cuộc vui chơi

từ tôi đánh mất môi cười trẻ thơ

dìu nhau qua mấy bến bờ

ta cho nhau hết khỏi chờ mai sau

biển xanh mà sóng bạc đầu

nụ tình vẫn cứ thắm màu trăm năm.


NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Bảy, 30 tháng 1, 2021

ANH VẪN LÀM THƠ CHO EM ĐỌC 37



Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Bởi thấy yêu sao cuộc sống này
Một thuở buồn vui nơi xứ lạ
Ai ngờ mình còn gặp nhau đây


Hôm nay trời đã là Tháng Chạp
Còn vài tuần nữa sẽ vào Xuân
Ngày tháng sao mà đi vội quá
Ta còn đây bao nỗi phân vân


Quê hương xa nửa vòng trái đất
Đã bao năm chưa bận quay về
Hôm nay đại dịch loang cùng khắp
Thôi đành gác lại chuyện thăm quê


Nên viết cùng em gởi chút lòng
Dẫu rằng đời sống có long đong
Ngoài kia én gọi đàn bao lối
Anh nghe lòng một chút thương mong


Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Để cùng ôn lại chuyện ngày xưa
Thương quá đời mình hai thứ tóc
Mà lòng vẫn thắm với nắng mưa.


NGUYỄN VĂN ĐIỀU

NÀY EM, NGÀY CUỐI NĂM

 này em, ngày cuối năm

chiều đi qua âm thầm

bàn tay nào xao xuyến

cho hồn nhiều bâng khuâng...


vẫy tay chào một năm

con đường quen bao lần

cỏ cây cho lộc mới

mà lòng còn phân vân


giữa trùng trùng nhân duyên

chân ta qua bao miền

tuổi xanh nào đánh mất

bởi lòng người đảo điên


em từng hỏi vì đâu

sóng chờ ai bạc đầu

trái tim hồng vẫn đập

mà thời gian qua mau


thơ ta ngày cuối năm

có chút buồn qua lòng

nhớ sao ngày thơ dại

của một thời lông bông...


NGUYỄN VĂN ĐIỀU


Thứ Sáu, 29 tháng 1, 2021

NGỒI QUÁN

 Có lúc buồn lái xe ra phố

Mong tìm ra một chút lòng vui

Theo dòng xe một đời hối hả

Ta tìm đâu một góc ngọt bùi


Đậu xe ta bước vào siêu thị

Gọi cốc cà phê ở quán quen

Ngoài kia phố xá đang ồn náo

Ta tìm mình sau những bon chen


Còn biết cùng ai giữa phố người

Qua rồi một thuở tuổi đôi mươi

Một thời áo trận quen chinh chiến

Một thuở mất quê tím ngát đời


Ở đây ta có dăm người bạn

Nhưng bất ngờ đâu thể gặp nhau

Nên cứ một ta ngồi góc nhỏ

Một mình ngồi đó với xưa sau


Cô nhỏ chạy bàn cười lúng liếng

Áo quần thiếu vải dẫu mùa đông

Ta tặng em chút tiền khoe của

Thương đời mình vẫn mãi lông bông.


NGUYỄN VĂN ĐIỀU

CÒN ĐÓ

 bao năm nương náu quê người

 một tôi bóng nhỏ giưa trời quê ai

đã rồi tóc trắng đời trai

bước chân du tử nghe dài nỗi đau

ngỡ ngàng ngày tháng qua mau

lòng xưa nay đã ngả màu khói sương

rong chơi trong cõi vô thường

còn trong góc khuất nỗi buồn ai hay

cám ơn đêm xuống với ngày

cho ta một thuở cuồng say bên người.


NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Năm, 28 tháng 1, 2021

XUÂN HỒNG VỚI NGƯỜI TÌNH

 Nắng đã lộng báo Xuân về Tết đến

Dựng neo đời thắp sáng tuổi tên nhau

Cây cho lộc người cho niềm tin mới

Ta cùng em ngồi nói chuyện xưa sau


Bên bờ giậu đôi chim vờn trong nắng

Góc sân nhà cây đào đã nhú bông

Anh bỗng thấy một chút gì xao xuyến

Ngày đi nhanh như con nước xuôi dòng


Em có thấy giữa bộn bề cơm áo

Mừng Xuân sang cây lá đã cho mầm

Dù năm qua sống trong mùa đại dịch

Ta bên người vẫn ấm mãi tình thân


Tháng giêng sang trời vẫn còn rét ngọt

Tôi nghe hồn một chút nhớ bâng quơ

Bao nhiêu năm quen rồi đời viễn xứ

Chút lòng xưa bỗng sống lại không ngờ


Bời dịch bệnh nên an phần góc nhỏ

Ta một mình nhìn mây trắng bay qua

Vẫn thương quá một quê nhà bỏ lại

Thời gian đi nhưng kỷ niệm đâu nhòa.


NGUYỄN VĂN ĐIỀU

NGỒI LẠI

 Như thân chim bay giữa trời giông bão

Tôi bao phen sấp ngữa cuốn theo đời

Lúc thấm mệt giữa trùng trùng bụi đỏ

Chẳng còn gì sau một thuở rong chơi


Cái đúng sai dễ chừng là sai đúng

Như phận người đâu thể biết về đâu

Ta bận rộn giữa đường trần gió lộng

Mà thế nhân cuộc sống vốn bao màu


Nên cứ thế xuôi dòng quen chân bước

Cho lòng xưa vẫn thắm mãi theo ngày

Lúc thích chí vỗ đàn ta ngồi hát

Mặc trên đầu mây trắng thản nhiên bay


Bởi cuộc sống còn bao điều không hiểu

Thì bận lòng chi một giấc mơ hoa

Em bên ta có một thời hạnh ngộ

Hãy cầm tay vui sống cõi người ta.


NGUYỄN VĂN ĐIỀU