Mỗi sáng ta vào Chùa thiền tịnh
Tìm cho mình một góc bình an
Gác một bên lòng trần bát nháo
Cho tâm mình rộng mở thênh thang
Ngồi yên ta lắng lòng nhìn lại
Những nghiệp duyên trong cõi nguời ta
Để tĩnh thức giữa dòng điên đảo
Mà thuơng đời trong mỗi sát na
Ta gửi lòng vui theo chánh niệm
Mặc thế nhân gió lộng liên hồi
An yên với những gì mình có
Ta nhìn mình trong cuộc nỗi trôi
Như thế ta vui ngày tịnh nghiệp
Quên những gì chào xáo ngoài kia
Mặc bát phong thổi đời nghiêng ngả
Ta an lòng với tiếng chuông khuya.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét