Thứ Tư, 30 tháng 3, 2016

KHÔNG ĐỀ

Khi bước chân đã quen đời phiêu bạt
Lòng thản nhiên xuôi ngược giữa đường trần
Tôi chợt thấy lòng mình như bỗng khác
Nhớ vô cùng một thưở biết bâng khuâng

Ở đây có tháng ngày nhanh quá thể
Thứ hai sang mong thứ sáu cuối tuần
Đời hối hả lăn tròn theo dòng xoáy
Tôi nhìn tôi mặt lạ với thế nhân

Thương quê mẹ hơn nửa vòng trái đất
Bao năm xa mong một chuyến trở về
Vậy mã vẫn mãi xứ người tất bật
Nên lòng thèm tắm lại bến sông quê

Nhớ con sáo của một thời tiểu học
Những bữa cơm ấm lạnh mái tranh nghèo
Con suối nhỏ tập bơi ngày lớp nhất
Đời nhọc nhằn thân mẹ mãi gieo neo

Nhớ đủ thứ nhưng để mà nhớ vậy
Vẫn ngược xuôi theo đời sống hằng ngày
Tình chỉ đẹp trong một bàn tay vẫy ?
Thì mời em cạn chén để cùng say !

NGUYỄN VĂN ĐIỀU