Thứ Tư, 14 tháng 3, 2012

NGỒI LẠI BÊN ĐỜI 2




Ta đứng lại giữa ngày dâu bể
Tìm cho mình chút nắng vàng xưa
Vỗ tay mà hát vào gai lửa
Một đời trôi nỗi vẫn chưa bưa

Mắt người thì cứ như là bóng
Theo suốt đời ta hề khói sương
Lời người thì cứ như là gió
Mà gió khi nào ở một phương

Nên dặn lòng thôi hãy dửng dưng
Người có quên ta chuyện cũng thường
Nắng sớm mưa chiều đâu có lạ
Dòng đời xuôi chảy vẫn vô tâm

Mỗi buổi sáng còn nghe chim hót
Đủ cho ta thong thả ra đường
Ân tình chưa hẳn là mật ngọt
Còn biết ai chờ buổi hoàng hôn

Thôi hãy cùng vui theo cỏ cây
Còn ai ngồi lại giữa bao ngày
Đường trần bóng nhỏ mông mênh qúa
Một đời người chưa đủ cơn say !

NGUYỄN VĂN ĐIỀU