Thứ Sáu, 29 tháng 9, 2017

TẠ ƠN NGƯỜI

Trên lối về chiều nay
Tôi nhìn tôi bỗng lạ
Mùa Thu cây vàng lá
Mà đường trần lao xao
Tôi bước thấp bước cao
Lòng chập chùng rêu bụi

Tôi một đời dong ruỗi
Nhìn tháng ngày hư hao
Em từng hỏi vì sao
Sông bên bồi bên lở
Tình yêu nào nhung nhớ
Cho lòng mình xanh xao

Có một thời trăng sao
Đã đi vào quên lãng
Tôi viết dòng tản mạn
Khi nhìn vào hư vô
Con sóng nào lô xô
Cuốn ta vào máu lửa

Dòng đời qua lần lữa
Ta còn gì cho nhau
Xin một lần xưa sau
Tạ ơn người một thuở
Tình yêu dầu tan vỡ
Vẫn một thời thăng hoa.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

BÀI THÁNG CHÍN

Tôi ngồi lại với trời chiều Tháng Chín
Nhớ vô cùng một thuở tuổi nào xa
Người bỏ đi sau một thời hò hẹn
Tôi còn gì giữa trời đất bao la

Đời sống vẫn chập chùng con sóng vỗ
Mà đường trần bụi đỏ cứ bay qua
Ai đứng ngoắc mùa thu về trên cỏ
Tôi một thời dong ruỗi cõi người ta

Như con nước âm thầm xuôi về biển
Làm sao về thăm lại cội nguồn xưa
Như chiếc lá trong vườn đời giông bão
Tình bay đi thương nhớ mấy cho vừa

Còn lại đó chút lòng non lụa trắng
Xin gửi hương theo gió đến cho người
Lòng nhân thế vẫn không ngừng biến đổi
Ta làm sao giữ được thuở buồn vui

Tháng Chín sang cây bên đường vàng lá
Tôi một mình nhìn trời chuyển thu sang
Ngày tháng nào đã qua không về lại
Chẳng còn ai ấm lạnh cõi nhân gian.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU


Thứ Tư, 27 tháng 9, 2017

CŨNG ĐÀNH

Rồi thì em cũng xa tôi
Người đi bỏ lại khung trời mộng mơ
Gặp nhau từ những tình cờ
Cho tôi xao xuyến những giờ bên nhau
Ngày nao hò hẹn bạc đầu
Bây giờ thôi đã xưa sau đôi đường
Cũng đành mỗi đứa một phương
Cũng đành trả lại yêu thương cho người
Tôi về tìm lại nụ cười
Một thân bóng lẽ rã rời ngày vui.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

THU NGÀY VIỄN XỨ

Tôi cúi xuống giữa mùa thu xứ lạ
Gió heo may làm se lạnh qua người
Bao nhiêu năm giữa quê người vất vả
Vẫn thương hoài có một thuở đôi mươi

Nhớ biết mấy có một thời đi học
Thuở quần xanh áo trắng rộn hiên trường
Đời vô tư chưa một lần biết khóc
Mùa thu về lòng xao xuyến vấn vương

Rồi chiến cuộc leo thang đành bỏ hết
Bỏ trường yêu và bạn quý lên đường
Máu lửa về quê hương đầy chết chóc
Nói làm sao cho hết những đau thương

Rồi một ngày quân miền Nam bại trận
Tôi thân tù qua các trại tập trung
Mang nỗi đau của một người thua cuộc
Đời nhà giam qua biết mấy hãi hùng

Và hôm nay đón thu ngày viễn xứ
Lòng bâng khuâng nhìn lá đổ ven đường
Thương quê mẹ những nhọc nhằn còn đó
Thương đời mình còn mãi sống tha phương.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Chủ Nhật, 24 tháng 9, 2017

ANH VẪN LÀM THƠ CHO EM ĐỌC 9

Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Để thăm nhau xứ lạ quê người
Dẫu hai đứa đôi đời đôi phận
Và cuộc đời hai đứa hai nơi

Hôm nay trời sang thu rồi đó
Em có nghe một chút chạnh lòng
Ngày tháng sao mà đi vội quá
Đường trần còn bao chuyện chưa xong

Đời sống vẫn quay vòng phía trước
Ta đôi khi không rõ mặt mình
Nhịp sống xô bồ luôn hối hả
Ta đu người trong cõi nhân sinh

Vẫn thấy yêu người yêu cuộc sống
Yêu tha nhân như yêu đời mình
Ta về tóc gió bay lồng lộng
Đã qua rồi một thuở điêu linh

Mùa thu lá rụng ven đường phố
Em có bâng khuâng một chút buồn
Ta đã quen chân đời viễn xứ
 Ngại gì sáng nắng với chiều sương

Nên vẫn làm thơ cho em đọc
Để cùng vui một thuở đường trần
Nơi đây ngày tháng vô cùng ngắn
Giữ cho lòng ấm mãi tình thân.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

THU VỀ

Mùa thu đã về em biết không
Có nghe một chút xuyến xao lòng
Tôi thấy bâng khuâng nhìn lá rụng
Ngày tháng nào như nước trôi sông

Em hãy nhìn đi em thấy chưa
Bàn tay che nắng gió đâu vừa
Ân tình vẫn thắm ngày dâu bể
Ôn mãi không cùng những chuyện xưa

Ta vẫn còn nhau giữa phố người
Đi về đưa đón bước song đôi
Thu về cơn gió làm se lạnh
Vẫn giữ lòng trong thắm nụ cười

Tôi viết bài thơ mừng thu sang
Thương cây về cội gió về ngàn
Dẫu đời sống bộn bề phía trước
Vẫn vui vầy một thuở nhân gian

Xin cám ơn đời cám ơn em
Đôi ta một thuở rất êm đềm
Đã qua rồi một thời gai lửa
Nghe lòng ấm mãi nụ hôn quen.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU