Chiều một mình qua phố
Tôi tìm tôi bao lần
Nắng vàng dài đại lộ
Một chút gì phân vân
Cuộc đời chia trăm ngã
Trên quê người bao la
Dòng xe đi vội vã
Trên phố người xa hoa
Tôi ghé vào quán nhỏ
Tìm một góc đời riêng
Nỗi buồn nào còn đó
Nên lòng đành chưa yên
Bao năm trời phiêu bạt
Sao lòng còn bôn ba
Tôi nhìn tôi lạ mặt
Khi tình người phôi pha
Xin một lần tay vẫy
Nhớ về một quê xa
Còn ai cùng ngồi lại
Cạn ly này cùng ta ?
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Chủ Nhật, 31 tháng 8, 2014
Thứ Năm, 21 tháng 8, 2014
.MỘT THƯỞ QUÊ NGƯỜI
Tôi một thưở áo cơm ngày viễn xứ
Đã quen chân trên phố lạ quê người
Ngày tháng nào quê nhà như mộng dữ
Nên bao lần nhìn mây trắng tìm vui
Tâm sự cứ rối bời như rêu bụi
Mà lòng trần còn đó những đa đoan
Tôi nhẹ bước giữa dòng đời dong ruỗi
Lòng vẫn xanh như gió nội trăng ngàn
Em ngày đó theo tôi về xứ lạ
Bước chân đi hò hẹn buổi quay về
Bao nhiêu năm quê người qua vội vã
Vẫn chưa lần tắm lại bến sông quê
Rồi ngày tháng âm thầm trôi lặng lẽ
Tôi phân vân khi tìm lại đời mình
Ai biết được giữa trang đời dâu bể
Còn ai cùng ấm lạnh chén nhục vinh ?
Nên an nhiên rong chơi cùng nhân thế
Mặc thế gian những vấn nạn chập chồng
Thưở bên người nghe lòng vui quá thể
Tôi một đời đuối mộng giữa sắc không.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Đã quen chân trên phố lạ quê người
Ngày tháng nào quê nhà như mộng dữ
Nên bao lần nhìn mây trắng tìm vui
Tâm sự cứ rối bời như rêu bụi
Mà lòng trần còn đó những đa đoan
Tôi nhẹ bước giữa dòng đời dong ruỗi
Lòng vẫn xanh như gió nội trăng ngàn
Em ngày đó theo tôi về xứ lạ
Bước chân đi hò hẹn buổi quay về
Bao nhiêu năm quê người qua vội vã
Vẫn chưa lần tắm lại bến sông quê
Rồi ngày tháng âm thầm trôi lặng lẽ
Tôi phân vân khi tìm lại đời mình
Ai biết được giữa trang đời dâu bể
Còn ai cùng ấm lạnh chén nhục vinh ?
Nên an nhiên rong chơi cùng nhân thế
Mặc thế gian những vấn nạn chập chồng
Thưở bên người nghe lòng vui quá thể
Tôi một đời đuối mộng giữa sắc không.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)