Thứ Năm, 30 tháng 8, 2012

MỪNG EM NGÀY HỘI NGỘ Ở SANJOSE




mời em cùng tôi dăm cốc rượu
cùng nhau cho cạn cuộc vui này
xứ lạ quê người ai tri tửu
mừng nhau xin hãy uống cho say !

những chuyện quê nhà xin gác lại
chạm cốc mừng vui cuộc sum vầy
thế nhân mặt trắng theo cơm áo
uống để đừng quên bữa gặp đây

gõ cốc cùng nhau cao tiếng hát
mừng em hội ngộ giữa quê xa
mai đây dẫu có về nơi khác
vẫn giữ lòng xưa thưở quê nhà

xin hãy cùng say trọn bữa này
một thời tuổi trẻ đã qua mau
quê người mây trắng bay nhiều qúa
giữ lại ân tình như trước sau.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

CHIỀU QUA PHỐ


chiều một mình qua phố
đường quê người thênh thang
bàn tay năm ngón nhỏ
có nỗi buồn mênh mang

dừng xe vào quán nước
nhìn bóng mình chao nghiêng
trời vào thu đầy nắng
tìm một góc bình yên

còn ai cùng ngồi lại
nhớ tuổi vàng đi qua
tháng ngày trôi đi mãi
giữa dòng người bôn ba

đời bao la ngả rẽ
lòng nhân thế vô tình
ta một thời trai trẻ
đi qua cùng chiến tranh

chiều nay ngồi quán nhỏ
giữa phố người xa hoa
ta nhìn ta bỗng lạ
nhớ một thời quê xa.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

NGÀY NAO NGƯỜI TÌNH




như có thưở vào đời nhau êm ả
em ngày nao đã lên tiếng mời chào
tôi thấy cả mùa xuân hồng lên má
một vùng trời bát ngát những trăng sao

bỗng thương quá ngày tuổi xanh thân quý
rất êm đềm như cỏ mượt ngày xưa
em đã đến diệu hiền và thánh thiện
con đường làng quen những bước đón đưa

tôi ngày ấy lòng trai thời mới lớn
cầm tay em bối rối chẳng nói gì
em xao xuyến mắt như dòng sông nhỏ
hôn vội vàng rồi lặng lẽ quay đi

nhưng cái thưở êm đềm qua vội qúa
em và tôi thất lạc bởi chiến tranh
lần gặp nhau ngày chia tay vội vã
hẹn một mai sẽ tính chuyện đôi mình

nhưng ai biết ngày mai thời giặc giã
lạc nhau rồi cũng mất cả tương lai
ngày bảy lăm tôi vào tù lao cải
em về quê rồi từ đó đôi đời.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Tư, 22 tháng 8, 2012

THƯƠNG THƯỞ XUÂN THÌ




Có những chiều lái xe đi trên phố
Tôi đi hoài tìm một chỗ tình thân
Vẫn thấy mãi cảnh ngựa xe vội vã
Chiều qua mau trên phố lạ âm thầm

Bởi phố lạ chợt thấy mình cô độc
Bàn tay run không bắt kịp dòng đời
Đời công nghiệp người vô cùng tất bật
Tôi một mình ngồi với bóng chiều rơi

Khi cúi xuống bỗng thấy mình xa lạ
Chút lòng xưa rêu bụi phủ đâu ngờ
Mấy mùa mưa mấy mùa thu vàng lá
Bước chân về trên lối nhỏ phất phơ

Khi mê mải rong chơi cùng phong nguyệt
Tôi bỗng thương một thưở tuổi xuân thì
Trời mưa nắng vô chừng ai đâu biết
Như có lần em đã đến rồi đi

Tạ ơn em tạ ơn đời vô lượng
Đã cho ta ngây ngất những men đời
Tuổi xanh tôi một thời trong gió chướng
Nên bằng lòng du thử để rong chơi.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Ba, 21 tháng 8, 2012

NỤ HỒNG MỘT THƯỞ






nhớ ngày nào đó
em vừa mười lăm
như hoa vừa nở
lòng như trăng rằm

ơi con chim nhỏ
ríu rít giữa đời
một lần qua đó
vầy cuộc vui chơi

lòng như dậy sóng
ngây ngất men tình
mắt nhìn bối rối
trăng nước lung linh

bàn tay năm ngón
nâng niu phím đàn
bên bờ khát vọng
tiếng hát vang vang

này con chim nhỏ
gặp giữa tình cờ
nụ hồng một thưở
như một đêm mơ

nguyễn văn điều

Chủ Nhật, 19 tháng 8, 2012

GIỮA NGÀY LƯU VONG


Tôi bây giờ đã quen đời viễn xứ
Chuyện quê hương thôi gác lại bên lòng
Đêm trở giấc mong quên cơn mộng dữ
Để thương đời qua ngày tháng lưu vong

Em đừng hỏi vì sao trên phố lạ
Tôi vô tâm khi nghe chuyện bên nhà
Bởi mệt mỏi sau một thời nghiệt ngã
Còn nỗi buồn đâu dễ đã phôi pha

Nên an nhiên giữa phố người mặt lạ
Tìm cho mình một góc nhỏ bình yên
Đời sống vẫn tháng ngày qua vội vã
Biết còn ai chia xẽ chút lòng riêng

Và như thế trên lối mòn cơm áo
Tôi bâng khuâng khi nhìn lại lòng mình
Ai biết được ngược xuôi đời bao ngả
Mà đường trần đã có đủ nhục vinh

Xin gởi lại chút lòng thơ lụa trắng
Chút lòng xưa ngày thơ dại năm nào
Vẫn thương qúa những mảnh đời khổ nạn
Xin cuộc đời vẫn còn lắm trăng sao !

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Năm, 2 tháng 8, 2012

CHÉN RƯỢU CÙNG NGƯỜI


lâu qúa tưởng chừng không gặp lại
ngờ đâu còn có cuộc
vui này
qua cơn bão dữ ta còn sống
hãy uống mừng nhau một bữa say !

bạn bè mấy đứa sau binh lửa
thất lạc cùng nơi khắp mọi miền
đứa chết trong tù xong một kiếp
đứa sống ẩn mình đợi vượt biên

ta gặp ngươi ở trại tập trung
một thưở khổ sai đến tột cùng
những tưởng bỏ thây vùng nước độc
ai hay còn có buổi tương phùng

gặp lại nhau đây ở quê người
ta ngươi đều vuợt tuổi sáu mươi
mừng mừng tủi tủi trong tao ngộ
cùng nhau cạn chén để cùng vui

gia cảnh nhà ai cũng nát nhàu
gặp cơn bỉ cực nghĩ mà đau
chuyện kể dòn tan trong mâm rượu
bao cảnh đoạn trường theo bể dâu!

xin hãy cùng say một bữa này
mừng vui vì còn gặp nhau đây
quê nhà thôi để vào thương nhớ
chí cả một thời như khói mây.


NGUYỄN VĂN ĐIỀU