CHIỀU QUA PHỐ
chiều một mình qua phốđường quê người thênh thangbàn tay năm ngón nhỏcó nỗi buồn mênh mangdừng xe vào quán nướcnhìn bóng mình chao nghiêngtrời vào thu đầy nắngtìm một góc bình yêncòn ai cùng ngồi lạinhớ tuổi vàng đi quatháng ngày trôi đi mãigiữa dòng người bôn bađời bao la ngả rẽlòng nhân thế vô tìnhta một thời trai trẻđi qua cùng chiến tranhchiều nay ngồi quán nhỏgiữa phố người xa hoata nhìn ta bỗng lạnhớ một thời quê xa.NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét