
chiều một mình qua phố
đường quê người thênh thang
bàn tay năm ngón nhỏ
có nỗi buồn mênh mang
dừng xe vào quán nước
nhìn bóng mình chao nghiêng
trời vào thu đầy nắng
tìm một góc bình yên
còn ai cùng ngồi lại
nhớ tuổi vàng đi qua
tháng ngày trôi đi mãi
giữa dòng người bôn ba
đời bao la ngả rẽ
lòng nhân thế vô tình
ta một thời trai trẻ
đi qua cùng chiến tranh
chiều nay ngồi quán nhỏ
giữa phố người xa hoa
ta nhìn ta bỗng lạ
nhớ một thời quê xa.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét