Thứ Tư, 25 tháng 12, 2019

ANH VẪN LÀM THƠ CHO EM ĐỌC 31

Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Đề cùng vui một thuở quê người
Nhớ ngày xưa đó em hay khóc
Em giận thì anh đâu có vui

Hôm nay quê người mùa Giáng Sinh
Đường phố hoa đèn sáng lung linh
Anh thấy xôn xao ngày lễ hội
Cầu mong nhân loại sống an bình

Nhớ quá một thời ở quê ta
Mùa đông về lạnh buốt thịt da
Mẹ cha vẫn ra đồng vất vã
Lo cho con cái lớn khôn ra

Đâu nghĩ có ngày ta mất quê
Trời đất thênh thang thiếu chỗ về
Đành thôi lây lất phương người vậy
Đủ thấy lòng thắm đẫm đam mê

Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Để hàn huyên một thuở quê người
Đời sống vẫn âm thầm xuôi chảy
Ta cùng người còn đó buồn vui.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

THÂN PHẬN

Tôi một thuở nương đời nơi xứ lạ
Lòng cũng quen bao nắng sớm mưa chiều
Bao nhiêu năm quê người cây thay lá 
Vẫn nhớ về một quê mẹ dấu yêu

Vẫn thương quá một quê nhà bỏ lại
Tuổi ấu thơ khôn lớn giữa ruộng đồng
Giờ nghỉ học theo mẹ cha lam lũ
Mái tranh nghèo che nắng hạ mưa đông

Rồi quê mẹ chiến tranh đành bỏ học
Đời tản cư xuôi ngược giữa phố phuòng
Đạn bom rền ôi chập chùng máu lửa
Xa thôn nghèo bỏ lại những yêu thương

Và như thế căm hờn nuôi tôi lớn
Những oan khiên một thuở khó xa lòng
Gác bút nghiên tôi đi về phía trước
Mong êm đềm trở lại với non sông

Rồi bảy lăm đau lòng thân chiến bại
Tôi thân tù qua các trại tập trung
Đời lưu vong ngậm ngùi khi nhớ lại
Còn trong tôi những cay đắng ngập lòng.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU




NGÀY NOEL QUÊ NGƯỜI

Tôi mời tôi cốc rượu
Ngày Noel quê người
Hoa đèn giăng khắp lối
Mà sao lòng chưa vui ?

Lũ con đi ra phố 
Có đứa về Việt Nam
Tôi một mình góc nhỏ
Một chút gì phân vân

Còn ai còn ai nữa
Uống với tôi ly này
Tháng ngày qua lần lữa
Buồn vui nào ai hay !

Em se sua màu áo
Tô môi thêm cho hồng
Bên hiên nhà hàng xóm
Tiếng nhạc vui qua lòng

Tôi nhìn tờ lịch mới
Một năm cũng qua đi
Bàn tay còn bối rối
Biết hoài vọng những gì...

NGUYỄN VĂN ĐIỀU