Thứ Tư, 25 tháng 12, 2019

THÂN PHẬN

Tôi một thuở nương đời nơi xứ lạ
Lòng cũng quen bao nắng sớm mưa chiều
Bao nhiêu năm quê người cây thay lá 
Vẫn nhớ về một quê mẹ dấu yêu

Vẫn thương quá một quê nhà bỏ lại
Tuổi ấu thơ khôn lớn giữa ruộng đồng
Giờ nghỉ học theo mẹ cha lam lũ
Mái tranh nghèo che nắng hạ mưa đông

Rồi quê mẹ chiến tranh đành bỏ học
Đời tản cư xuôi ngược giữa phố phuòng
Đạn bom rền ôi chập chùng máu lửa
Xa thôn nghèo bỏ lại những yêu thương

Và như thế căm hờn nuôi tôi lớn
Những oan khiên một thuở khó xa lòng
Gác bút nghiên tôi đi về phía trước
Mong êm đềm trở lại với non sông

Rồi bảy lăm đau lòng thân chiến bại
Tôi thân tù qua các trại tập trung
Đời lưu vong ngậm ngùi khi nhớ lại
Còn trong tôi những cay đắng ngập lòng.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU




Không có nhận xét nào: