Thứ Năm, 31 tháng 12, 2015

BÀI CUỐI NĂM 2015

Noel về báo tin năm sắp hết
Tôi bàng hoàng trước ngày tháng qua nhanh
Chuyện cơm áo lòng vòng nghe cũng mệt
Mới ngày nào tóc đã chằng còn xanh

Đời sống vẫn bộn bề bao nhiêu chuyện
Mà lòng trần  còn xao xuyến chưa vơi
Khi nhìn những dấu chân chim bên mắt
Lòng bâng khuâng không nói hết nên lời

Vẫn nhớ lắm một quê nhà bỏ lại
Ngày ra đi hò hẹn buổi quay về
Vậy mà đã hăm mấy năm rồi đó
Vẫn chưa từng tắm lại bến sông quê

Nên cứ mãi rong chơi miền đất lạ
Gởi buồn thuơng  theo cơm áo quê người
Nhìn trên vách xôn xao tờ lịch mới
Một năm dài bao thương nhớ đầy vơi

Xin thân ái vẫy tay chào năm cũ
Những lo toan theo gió cuốn đi rồi
Ta bước tiếp thong  dong mừng năm mới
Dắt dìu nhau ta bày lại cuộc chơi.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Las Vegas - Dec 31,2015.


Thứ Tư, 30 tháng 12, 2015

ĐI

Đi ra đi tới đi quanh
Đi hoài rồi chẳng biết mình đi đâu
Biển xanh mà sóng bạc đầu
Câu thơ ứa máu nát nhàu tâm tư
Ta như trôi giữa thực hư
Bỗng thương tiếng dế vọng từ ấu thơ.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

THƠ NGÀY CUỐI NĂM

Tôi viết bài thơ ngày cuối năm
Ngoài kia trời lạnh rét căm căm
Nhìn xuống lòng mình như rêu bụi
Đêm bâng khuâng chưa ấm chỗ nằm

Ngày tháng quê người qua thật nhanh
Đôi khi không nhìn rõ mặt mình
Vẫn cứ quay vòng như con vụ
Ngược xuôi giữa bao chuyện lanh quanh

Bạn hữu một thời nay cũng xa
Có người nằm xuống buổi can qua
Bao người thất tán thân lưu lạc
Một số buồn vui với tuổi già

Còn biết cùng ai gởi chuyện mình
Một thời trôi nỗi đủ nhục vinh
Tâm sự còn đôi bài thơ vụn
Vì đời cây vẫn nẩy mầm xanh

Xin gửi cùng người chút khói sương
Để quên đi chớp bể mưa nguồn
Ân tình còn mãi cùng năm tháng
Vẫn ơn đời để quý để thương.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Ba, 29 tháng 12, 2015

CÒN AI

Còn ai còn ai nữa
Giữa đường  trần lao xao
Ngày đi qua lần lữa
Con sóng vỗ ngang đầu

Xin đừng hỏi vì đâu
Sông bên bồi bên lở
Bên này nhìn bên nớ
Xa cách nhau đôi đàng

Lòng người không bình an
Nên đất bằng dậy sóng
Bởi chập chùng khát vọng
Nên oan trái dài dài...

Ta mơ một ngày mai
Oan gia nào cũng giải
Một lần nào ngồi lại
Đem yêu thương vào đời

Quàng vai ta rong chơi
Bày cuộc vui nhân thế
Vẫy tay chào dâu bể
Cho lòng người nở hoa.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Hai, 28 tháng 12, 2015

MÙA XUÂN VỀ ĐÓ

Này em mùa xuân về đó
Có nghe một chút xôn xao
Nhà ai hoa đào trước ngõ
Phố vui tiếng nhạc câu chào

Bàn tay nâng niu kỷ niệm
Thương em áo mỏng thân cò
Còn nhau qua bao dâu biển
Nghe lòng sóng vỗ lô xô

Tháng ngày qua đi quá vội
Ngỡ như chạy với thời gian
Bâng khuâng nhìn tờ lịch mới
Bàng hoàng tôi đón xuân sang

Nhớ sao một thời trai trẻ
Tuổi xanh mộng ước ngút trời
Một ngày bảy lăm chiến bại
Đổi đời oan khuất bao nơi

Này em xuân sang rồi đó
Ơn đời bát ngát chứa chan
Cây cho chồi non lộc mới
Đôi ta tình vẫn nồng nàn.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU


Chủ Nhật, 27 tháng 12, 2015

CUỐI NĂM

Tôi viết bài thơ vội
Giữa dòng đời ngổn ngang
Ngoài kia trời mưa bụi
Ngẩn ngơ chào xuân sang

Hiện nhà ai đào nở
Bên cái lạnh run người
Đã quen đời viễn xứ
Mà lòng trần chưa nguôi

Thương em còn vất vả
Tất bật nơi quê người
Bàn tay năm ngón nhỏ
Không che ấm môi cười

Tôi quen đời phiêu bạt
Thanh thản bước theo đời
Thương một thời máu lửa
Của ngày nào đôi mươi

Xin một lần tay vẫy
Chào năm cũ đi qua
Thương đời hoa vẫn nở
Bên đời em có ta.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU


MƯA SAN JOSE

San Jose bây giờ đã vào đông
Trời rét lạnh và mưa bay lất phất
Đời sống vẫn vô tình qua tất bật
Một năm qua như nước cuốn theo dòng

Khi yên bề trong cuộc sống lưu vong
Tôi tìm tôi giữa phố người vội vã
Bao năm qua đã quen rồi phố lạ
Ngày tháng đi như nước chảy chân cầu

Biết còn ai ngồi nói chuyện xưa sau
Tôi cứ mãi quay vòng như con vụ
Có đôi lúc chợt nhớ về quê cũ
Lòng ngẩn ngơ nhìn mây trắng cuối trời

Chiều cuối năm tựa cửa ngắm mưa rơi
Nghe lòng vẫn chập chùng con sóng vỗ
Như con thuyền vẫn chưa yên bến đỗ
Bởi đời còn xuôi ngược cõi lao xao.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Năm, 26 tháng 11, 2015

CÁM ƠN EM, CÁM ƠN ĐỜI




Mỗi sáng mai ngồi vào bàn lướt web
Vợ mang cho cafe nóng thơm lừng
Thầm cảm tạ và cám ơn cuộc sống 
Một chút gì ấm áp ở bên lưng

Bỗng quên hết những nhọc nhằn phiền muộn
Hoa vì ai mà vẫn nở sum vầy
Đời công nghiệp quay tròn như gió cuốn
Lòng rất vui vì hạnh phúc là đây

Đôi mắt em như dòng sông tuổi nhỏ
Dìu lòng ta qua bến bãi êm đềm
Nụ hôn dài cho ân tình bùng vỡ
Cùng nhau đi về phía mặt trời lên

Em có thấy đời mình vui quá thể
Những gập ghềnh sóng gió cũng đi qua
Ta còn nhau giữa trùng trùng dâu bể
Cám ơn đời vẫn còn đó hương hoa

Tạ ơn đời ta còn em bên cạnh
Dắt dìu nhau bước tiếp giữa đường trần
Thời nhiễu nhương biết ai người tri tửu
Bởi yêu người ta yêu cả tha nhân.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU
( Thanhsgiving 2015)

Thứ Năm, 19 tháng 11, 2015

KHÔNG ĐỀ

Trên lối về chiều nay
Tôi nhìn tôi xa lạ
Mùa thu cây vàng lá
Mà lòng trần xôn xao

Em từng hỏi vì sao
Sông mơ về biển lớn
Lòng non em mơn mờn
Mà dòng đời đa đoan

Tuổi xanh nào đi hoang
Giữa một trời máu lửa
Ta làm sao chọn lựa 
Khi thân phận bọt bèo

Đời còn quá gieo neo
Mà đường trần bao lối
Niềm vui chưa về tới
Khi sống nhờ quê ai

Ta mơ về ngày mai
Sum vầy nơi quê cũ
Quê hương mình dân chủ
Cho lòng người nở hoa.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Bảy, 31 tháng 10, 2015

XUÔI DÒNG

Khi tất bật theo vòng xoay cơm áo
Tôi đôi khi như nước cuốn theo dòng
Bao nhiêu năm giữa chợ đời bát nháo
Mà đường trần còn bao chuyện chưa xong

Thương mắt em ngày nào mời cốc rượu
Cho lòng tôi những xao xuyến vơi đầy
Khi cúi mặt đi giữa ngày tóc rối
Còn nỗi buồn bên gót mấy ai hay

Rồi lịch sử sang trang người đôi ngã
Tôi mất em ngày thống nhất hai miền
Đời đen bạc nên mình không duyên nợ
Tôi một mình nhìn nhân thế đảo điên

Vẫn còn đó vết thương lòng âm ỉ
Mang nỗi đau tôi bước tới cuộc đời
Như con nước chảy hoài không ngưng nghỉ
Tôi nhìn mình nhìn cuộc sống vẫn trôi

Khi bước chân đã quen rồi phố lạ
Tôi nghe lòng nhớ quá một thời xa
Nhớ tuổi xanh của một thời binh lửa
Những bạn bè một thưở buổi can qua.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Sáu, 30 tháng 10, 2015

NGỒI VỚI MÙA THU

Như con sóng vỗ hoài không ngừng nghỉ
Tôi một lần phiêu bạt cõi nhân gian
Đêm thao thức với bao điều mụ mị
Nên lòng trần còn lắm nỗi quan san

Em ngày ấy vẫy tay chào một thưở
Cho lòng tôi những xao xuyến không ngờ
Đâu biết được chúng mình không duyên nợ
Ta mất em cứ ngỡ chuyện trong mơ

Rồi bảy lăm quê hương mình đổi chủ
Tôi thân tù qua mấy trại tập trung
Em đợi tôi hơn ba mùa lá rụng
Mà người đi vẫn biền biệt muôn trùng

Ngày gặp lại em yên bề gia thất
Đời tù ra tôi thất nghiệp dài dài
Những mộng ước ngày nào thôi cũng mất
Tôi còn gì khi đã mất tương lai

Rồi chiều nay trên phố người hối hả
Tôi bâng khuâng ngồi nhớ chuyện tình đầu
Mùa thu sang cây bên đường vàng lá
Tôi một mình nhìn ngày tháng qua mau.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Tư, 30 tháng 9, 2015

THƠ TÔI BÂY GIỜ

Bao năm nương náu quê người
Bước chân lãng tử nụ cười bán mua
Nằm đây nghe gió chuyển mùa
Tàn đêm trở giấc nghe mưa qua lòng
Cuối đời thân phận lưu vong
Một ta bóng nhỏ lông bông quê người
Tay che chưa ấm môi cười
Còn ai ngồi lại buồn vui với đời
Em về tô lại đôi môi
Cùng tôi bày tiếp cuộc vui ân tình
Uống đi cạn chén nhục vinh
Say đi quên hết phù sinh kiếp người
Dìu nhau qua mấy cuộc chơi
Sông xưa bên lở bên bồi ai hay.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

THU VỀ

Mãi tất bật xuôi theo dòng cơm áo
Nên bỗng quên trang thơ nhỏ bên đời
Khi ngồi lại giữa đường trần bát nháo
Tôi mừng tôi vẫn một thuở rong chơi

Vẫn còn đó chút lòng xưa lụa trắng
Dẫu bụi trần đã bao lúc bay qua
Vẫn nhớ quá những chiều vàng đầy nắng
Của một thời rong ruỗi cõi bao la

Nhớ bè bạn kẻ đầu non cuối bãi
Những phận đời bèo bọt buổi can qua
Vẫn còn đó một quê nhà bỏ lại
Đêm trở mình nghe tiếng dế xót xa

Thương quê mẹ những mảnh đời oan khuất
Bao năm dài vẫn giật gấu vá vai
Tôi bước tiếp giữa dòng người tất bật
Nhìn lại mình tóc đã trắng đời trai

Tháng chín về trời vào thu rồi đó
Tôi bâng khuâng nhìn màu sắc quê người
Khi ngồi lại một mình bên góc nhỏ
Xin cuộc đời vẫn còn những ngày vui.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Năm, 16 tháng 7, 2015

RU TÌNH

Bao năm rồi phiêu bạt
Áo cơm nơi quê người
Đã quen rồi trôi nỗi
Chẳng còn ai buồn vui

Đời lạnh lùng qua vội
Giữa đất trời phương xa
Tôi nhìn tôi lạ lẫm
Nơi quê người bao la

Em một thời ngồi lại
Để cùng tôi giận hờn
Bây giờ vui duyên phận
Chỉ còn tôi cô đơn


Thương ngày nào thơ dại
Như dòng sông êm đềm
Thời gian đâu trở lại
Mà đời chưa ấm êm

Tôi nhìn tôi lạ mặt
Trên phố người xa hoa
Bàn tay năm ngón nhỏ
Thương một thời tuổi hoa.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU





Thứ Hai, 15 tháng 6, 2015

SINH NHẬT 2015


Nắng chói chang trên phố người Tháng Sáu
Trời Cali hạn hán bốn năm rồi
Khi ngồi lại một mình trong góc nhỏ
Tôi tìm tôi dẫu ngày tháng vẫn trôi

Em có thấy giữa chập chùng dâu bể
Ta còn nhau ấm lạnh giữa quê người
Nên bước tiếp rong chơi cùng nhân thế
Cho yêu thương vẫn thắm ngát môi cười

Sáng tỉnh giấc vì bên song chim hót
Ta nằm nghe lời tình tự sum vầy
Dù cuộc sống chưa toàn là mật ngọt
Lòng thấy vui vì hạnh phúc là đây

Nên ngồi viết bài thơ mừng sinh nhật
Khi bên đường hoa phượng tím nhà ai
Cuộc sống Mỹ người vô cùng tất bật
Ta còn nhau qua biển rộng sông dài

Còn lại đó chút lòng thơ ngày ấy 
Gởi nụ hồng đến bằng hữu gần xa
Tình vẫn đẹp trong một bàn tay vẫy
Tạ ơn đời vẫn còn lắm hương hoa.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU


Thứ Bảy, 30 tháng 5, 2015

40 năm VIỆT NAM.

Vẫn còn đó nỗi đau ngày Quốc Hận
Bốn mươi năm những tiếng khóc còn dài
Tôi còn đó nỗi buồn người tỵ nạn
Mơ một ngày quê mẹ thấy tương lai

Những bất công quê nhà thêm chồng chất
Đàn dân oan khiếu kiện cứ đông dần
Quê hương tôi sao quá nhiều oan khuất
Người với người cuộc sống chẳng nghĩa nhân

Lãnh đạo cứ lo nhà to vườn lớn
Mặc quê hương đất nước có về đâu
Cha ông ta đã dày công giữ nước
Mà bây giờ Bắc thuộc chẳng còn lâu !

Bao nhiêu năm tôi sống đời viễn xứ
Đời lưu vong quen ấm lạnh quê người
Đêm trở giấc nghe lòng buồn thao thức
Nỗi đau nào hơn mất nước, ai ơi ?

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Chủ Nhật, 1 tháng 3, 2015

Hỏi PHẬT

Có người tìm hỏi Phật 
Cuộc sống nhiều bất công ?
Con một đời vất vả
Mà nhiều người thong dong ?

Phật mỉm cười hỏi lại

Ngươi xoè bàn tay ra 
Mười ngón tay dài ngắn
Đâu bằng nhau đươc mà !

Hàng tỷ cái vân tay 

Đâu cái nào giống nhau
Dép giày còn có số
Ngươi so bì làm sao ?

Con cá sống nhờ nước

Con chim bay khắp trời
Đời sống từ duyên khởi
Từng sát na đổi dời

Hãy quán chiếu tâm mình

Sao cho lòng bình ổn
Nỗi trôi dòng nhân sinh
Vẫn an nhiên bao chốn.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Bảy, 28 tháng 2, 2015

MỘT CHÚT RIÊNG

San Jose tháng hai trời còn rét 
Trước bàn thờ chậu cúc vẫn vàng bông
Đã qua rồi những xôn xao ngày Tết
Ngày đi qua như nước chảy xuôi dòng

Thương dãy phố đã từng quen chân bước
Ngày lái xe qua lại biết bao lần
Lòng nghĩ lui mắt nhìn về phía trước
Một chút gì gắn bó rất tình thân

Em có thấy giữa chập chùng nhân thế
Bao người đi tìm kiếm chuyện sang giàu
Tôi đánh mất tuổi xanh ngày dâu bể
Nên lòng còn thao thức chuyện xưa sau

Sáng thức dậy soi mặt mình bỗng lạ
Dấu chân chim trên khoé mắt thêm nhiều
Thương quê mẹ vẫn còn nhiều vất vả
Những mảnh đời ôi rách nát đìu hiu

Vậy là đã thêm mùa xuân viễn xứ
Lòng đã quen theo cơm áo quê người
Những đồng hương gặp nhau chào vội vã
Nên xuân về lòng vẫn thấy chưa vui.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Sáu, 27 tháng 2, 2015

MỘT CHÚT LÒNG XUÂN

lại đón xuân về giữa quê ai
tóc xanh nay đã trắng đời trai
một thưở buồn vui đời viễn xứ
tình nhà nợ nước nặng hai vai

ngày tháng quê người qua thật nhanh
đôi khi ta lạc hướng lòng mình
cơm áo quay vòng như con vụ
ta một đời cứ mãi lanh quanh

bao năm chưa về lại quê cha
còn biết cùng ai nỗi nhớ nhà
bằng hữu một thời xiêu lạc hết
lòng người thay đổi buổi can qua

còn mấy bài thơ tỏ chút lòng
ân tình một thưở trả chưa xong
bước thấp bước cao cùng nhân thế
đêm trở mình thương ngọn đèn chong

xin gửi đến người chút khói sương
tóc trắng còn bay giữa bụi đường
vẫy tay ta hát chào dâu bể
có một thời để nhớ để thương !

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

RÁC VÀ HOA

Rác làm phân bón cho cây tươi tốt
Cây cho hoa để làm đẹp cho đời
Khi héo tàn thì hoa kia thành rác
Rác là hoa, hoa là rác người ơi !

Khi ta ở ,ta chẳng từ đâu đến
Khi ta về, ta cũng chẳng về đâu
Cuộc sống này xiết bao điều kỳ diệu
Ngày tóc xanh tóc trắng cũng cần nhau

Hoa khoe sắc cho trần gian nhìn ngắm
Cho hương thơm làm ngây ngất con người
Rồi một lúc hoa tàn cho ta rác
Rác và hoa là hai mặt cuộc đời !

Hoa là rác, rác là hoa bạn ạ
Đủ cho ta thanh thản bước theo đời
Khi ngồi lại giữa chập chùng nhân thế
Ta còn người bày tiếp những cuộc chơi !

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Sáu, 30 tháng 1, 2015

CHÀO XUÂN

này em mùa xuân về đó
có nghe một chút rộn ràng
nhà ai hoa đào cho nụ
ngập ngừng tôi đón xuân sang

cuộc sống quê người tất bật
một năm qua lẹ không ngờ
nhìn tờ lịch xuân trên vách
tôi nhìn tôi thoáng ngẩn ngơ

bánh mứt bán đầy siêu thị
hoa xuân khoe dưới nắng hồng
đồng hương chào nhau rộn rã
nghe lòng một chút bâng khuâng

đã bao nhiêu xuân viễn xứ
tóc sương điểm  trắng đời trai
còn đây nỗi niềm cô lữ
quê người ấm lạnh còn ai

xin gởi chút lòng ghi vội
một năm bận rộn đi qua
hân hoan tôi chào năm mới
xin đời còn mãi hương hoa.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

CHÚT LÒNG THÁNG GIÊNG

Tháng giêng sang trời rét đậm không ngờ
Tôi ngồi lại nhìn mùa xuân về tới
Phố bán hoa báo tin mừng năm mới
Tôi nghe lòng còn đó những phân vân

Con phố quen ngày qua lại mấy lần
Có một chút xôn xao trong nắng mới
Dòng thời gian vẫn lạnh lùng qua vội
Nghe bàng hoàng một năm đã đi qua

Chút lòng xưa vẫn còn lắm thiết tha
Yêu biết mấy có một thời tuổi trẻ
Ngày tháng nào bước chân em qua nhẹ
Cho lòng tôi một thưở những chờ mong

Đã xa rồi cái thưở biết bâng khuâng
Thêm cái Tết giữa quê người xa lạ
Đời công nghiệp người chào nhau vội vã
Tôi một mình ấm lạnh ngắm xuân sang

Nhìn hoa xuân bỗng thấy chút hân hoan
Quên đi hết một năm nhiều bận rộn
Uống mừng xuân giữa buồn vui lẫn lộn
Một chút gì thoáng nhớ bóng quê xa.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU