Thứ Năm, 29 tháng 7, 2010

TÌNH THƠ



Rồi duyên nợ đưa người về bên ấy
Gởi buồn vui theo số phận an bày
Tôi một mình nghe trống vắng vòng tay
Thế là hết một niềm tin vụt tắt




Em một thưở cứ chơi trò cút bắt
Nên đường trần tôi lạc lối ai hay
Thôi một lần duyên phận đã không may
Xin chúc người được vuông tròn hạnh phúc




Tháng tám về nhà ai vàng hoa cúc
Tôi nghe lòng thèm qúa nụ hôn quen
Để bây giờ ngày tháng chẳng còn em
Nên thương qúa có một thời để nhớ




Dù hôm nay mình chẳng là chồng vợ
Chút lòng xưa vẫn trang trọng cho người
Xin một lần sống lại tuổi hai mươi
Đã có được một tình yêu thần thánh




Thưở bên người trăng sao về lấp lánh
Có một thời hò hẹn đón đưa nhau
Dù ngày vui một thưở đã qua mau
Vẫn trân qúy cho đến ngày bạc tóc.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Tư, 28 tháng 7, 2010

MỘT THƯỞ YÊU NGƯỜI




Bây giờ là tháng bảy
Tôi đang giữa quê người
Nhớ một bàn tay vẫy
Của những ngày đôi mươi

Em một thời tuổi nhỏ
Rong chơi giữa đời tôi
Tôi mang hồn lá cỏ
Nên một thuở yêu người

Rồi quê hương máu lửa
Ngày vui cũng qua mau
Tôi mặc vào áo trận
Đi về nơi tuyến đầu

Ngày tháng tư bảy lăm
Tôi thân tù cải tạo
Qua ô cửa nhà tù
Em chào tôi từ giã

Bây giờ là tháng bảy
Nhớ một thời yêu em
Có một thời tuổi nhỏ
Đã qua đi êm đềm.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU.

Thứ Sáu, 23 tháng 7, 2010

BỎ PHỐ LÊN RỪNG




Mai ta bỏ phố lên rừng
Lòng vui như thể chưa từng ghé qua
Nẻo đời bao nỗi phù hoa
Dấu chân phiêu lãng la đà nước non
Này em một thuở vàng son
Vết hằn dâu bể vẫn còn chưa quên
Còn đây ngày tháng không tên
Một thời hoa mộng ta bên cạnh người
Tay che chưa ấm môi cười
Giữ giùm ta nhé buồn vui dấu đời.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU



MỘT THƯỞ ĐƯỜNG TRẦN



một thuở đường trần
đi về chung lối
dìu nhau ngõ tối
ngây ngất hương đời
quê nhà bao nơi
ngược xuôi ta tới
tình yêu vẫn mới
quên cả đường về

một thời đam mê
chập chùng khát vọng
lòng nghe gợn sóng
bát ngát ân tình
giữa dòng nhân sinh
hồn như lụa trắng
nụ tình im lặng
nở giữa phồn hoa

ngày tháng nào xa
lòng này vẫn thắm
nước non ngàn dặm
vẫn ngát hương tình
mơ một bình minh
về trên quê mẹ
bước chân em nhẹ
đi vào đời ta.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Ba, 13 tháng 7, 2010

THƠ XUÂN



Ngày đi qua vội vã
Tất bật cùng thời gian
Bâng khuâng nhìn lịch hết
Mới hay mùa xuân sang


Ta mừng thêm một tuổi
Giữa nỗi đời ngổn ngang
Nhìn tuyết giăng đầu ngõ
Mà xót xa qua lòng


Bao năm còn phiêu bạt
Phất phơ nơi quê người
Ta sống đời kẻ khác
Biết còn ai buồn vui


Quê người nghe cay mắt
Vẫn chưa lần về thăm
Nhớ người còn kẻ mất
Có nỗi đau âm thầm


Xuân cho đời lộc mới
Lòng người thêm thiết tha
Ta nay đời bụi phủ
Nhớ những ngày xuân xa.


NGUYỄN VĂN ĐIỀU
( Dec.17,2002)

Chủ Nhật, 11 tháng 7, 2010

CÙNG EM MỘT THUỞ ĐƯỜNG TRẦN



cùng em một thưở đường trần
bàn tay năm ngón phân vân giữa đời
từ em sánh bước rong chơi
lòng vui như thể gọi mời ngày xuân
cầm tay chẳng chút ngại ngần
dìu nhau lối nhỏ quen thân thưở nào
tình yêu đẹp tợ trăng sao
bước chân hoang dại đi vào đời nhau

"áo xưa dù có rách nhàu
vẫn xin một thưở bạc đầu bên em".

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Năm, 1 tháng 7, 2010

MỘT THUỞ BÊN NGƯỜI





một thưở bên người
nắng vàng đầy ngõ
trái tim bỏ ngỏ
hoa lá ngập ngừng
mây chiều rưng rưng.



ta,thân du tử
gió mưa đã nhiều
qua mấy đìu hiu
nửa đời kể bỏ
nỗi buồn ai hay.



rồi có một ngày
tình cờ em tới
một lần trao gởi
lời hẹn trăm năm
lòng ta trăng rằm.



ơi con chim nhỏ
hót giữa đời tôi
một thuở bên người
nụ tình chớm nở
lòng non hớn hở.



bên người một thuở
ngây ngất hương đời
em vào cuộc chơi
nụ hồng bỗng thắm
một chút hương thầm.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU