
một thuở đường trần
đi về chung lối
dìu nhau ngõ tối
ngây ngất hương đời
quê nhà bao nơi
ngược xuôi ta tới
tình yêu vẫn mới
quên cả đường về
một thời đam mê
chập chùng khát vọng
lòng nghe gợn sóng
bát ngát ân tình
giữa dòng nhân sinh
hồn như lụa trắng
nụ tình im lặng
nở giữa phồn hoa
ngày tháng nào xa
lòng này vẫn thắm
nước non ngàn dặm
vẫn ngát hương tình
mơ một bình minh
về trên quê mẹ
bước chân em nhẹ
đi vào đời ta.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét