Thứ Ba, 31 tháng 1, 2017

ĐỂ GIÓ CUỐN ĐI

ngồi với em một chút chiều nay
sáng mai người sẽ về bên ấy
hai chục năm hơn giờ gặp lại
chút riêng nào chưa ấm bàn tay

bao nhiêu năm lang bạt quê người
tưởng đã quên rồi câu chuyện cũ
em cũng đã bao lần ví dụ
mà thản nhiên lặng lẽ qua cầu

tôi một lần không hiểu vì đâu
lời hò hẹn năm nào còn đó
hai bóng trên cầu đêm trăng tỏ
em thì thầm duyên nợ dài lâu

khi xa rồi em chẳng vài câu
tôi cay đắng nhìn đời đen bạc
em bây giờ nét xưa không khác
nhưng chuyện lòng vời vợi buồn đau

thôi một lần ta đã mất nhau
đời đã rẽ hai người hai lối
nghe chuyện em chút buồn chen vội
chút tình xưa cho gió cuốn đi.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Hai, 30 tháng 1, 2017

TẾT ĐẾN XUÂN VỀ

Tôi về đó phất phơ hồn lá cỏ
Lòng bâng khuâng khi Tết đến Xuân về
Đã qua rồi ngày tuyết giăng đầu ngõ
Nên lòng còn bát ngát những đam mê

Vẫn thương quá những mùa Xuân tuổi nhỏ
Bên bếp hồng Mẹ kể chuyện đời xưa
Ngày với tháng êm đềm bên sách vở
Chưa biết buồn ngày sớm nắng chiều mưa

Rồi khôn lớn quê hương đầy máu lửa
Ngày đổi đời tôi vào trại tập trung
Thân phận mỏng nên trôi theo vòng xoáy
Mang trên vai bao khổ nạn chập chùng

Và cứ thế tôi quay trong cơn lốc
Vẫn thương đời qua mấy độ điêu linh
Trên đất cằn có loài hoa vẫn nở
Tôi yêu em như yêu cuộc đời mình

Nên hôm nay giữa đường trần hối hả
Tôi làm thơ mừng nguyên đán quê người
Trên phố lạ dòng xe đi vội vã
Tôi một mình mừng còn đó cuộc chơi.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

GIỮ ĐỜI CHO NHAU

Ừ thôi ngày tháng vẫn trôi
Còn ta với bậu giữ đời cho nhau
Áo xưa dù có nát nhàu
Lòng ta vẫn thế một màu thủy chung
Cầm tay đi trọn chữ đồng
Bao phen ấm lạnh vẫn hồng lòng xưa
Em còn quang gánh chợ trưa
Đời chưa trang điểm cho vừa yêu thương.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU