ngồi với em một chút chiều nay
sáng mai người sẽ về bên ấy
hai chục năm hơn giờ gặp lại
chút riêng nào chưa ấm bàn tay
bao nhiêu năm lang bạt quê người
tưởng đã quên rồi câu chuyện cũ
em cũng đã bao lần ví dụ
mà thản nhiên lặng lẽ qua cầu
tôi một lần không hiểu vì đâu
lời hò hẹn năm nào còn đó
hai bóng trên cầu đêm trăng tỏ
em thì thầm duyên nợ dài lâu
khi xa rồi em chẳng vài câu
tôi cay đắng nhìn đời đen bạc
em bây giờ nét xưa không khác
nhưng chuyện lòng vời vợi buồn đau
thôi một lần ta đã mất nhau
đời đã rẽ hai người hai lối
nghe chuyện em chút buồn chen vội
chút tình xưa cho gió cuốn đi.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét