Tôi về đó phất phơ hồn lá cỏ
Lòng bâng khuâng khi Tết đến Xuân về
Đã qua rồi ngày tuyết giăng đầu ngõ
Nên lòng còn bát ngát những đam mê
Vẫn thương quá những mùa Xuân tuổi nhỏ
Bên bếp hồng Mẹ kể chuyện đời xưa
Ngày với tháng êm đềm bên sách vở
Chưa biết buồn ngày sớm nắng chiều mưa
Rồi khôn lớn quê hương đầy máu lửa
Ngày đổi đời tôi vào trại tập trung
Thân phận mỏng nên trôi theo vòng xoáy
Mang trên vai bao khổ nạn chập chùng
Và cứ thế tôi quay trong cơn lốc
Vẫn thương đời qua mấy độ điêu linh
Trên đất cằn có loài hoa vẫn nở
Tôi yêu em như yêu cuộc đời mình
Nên hôm nay giữa đường trần hối hả
Tôi làm thơ mừng nguyên đán quê người
Trên phố lạ dòng xe đi vội vã
Tôi một mình mừng còn đó cuộc chơi.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét