Thứ Bảy, 31 tháng 12, 2016

THƠ TÌNH CUỐI NĂM

Giữa bề bộn của ngổn ngang cuộc sống
Cám ơn đời một năm nữa đi qua
Chân bước đi giữa bời bời gió lộng
Vẫn yêu người và yêu rất thiết tha

Em yêu dấu mình sắp thêm một tuổi
Một tuổi vàng thần thánh để yêu thương
Dẫu có lúc hồn phất phơ rêu bụi
Vẫn thản nhiên ta bước tiếp trên đường

Em có thấy giữa trùng trùng duyên khởi
Ta còn nhau ấm lạnh giữa cuộc đời
Cây cho lộc người cho niềm tin mới
Ta cùng nhau bày tiếp các cuộc chơi

Sẽ gọi phone thăm bạn bè ngày nhỏ
Dặn người thân đi viếng mộ ông bà
Con suối nhỏ tuổi thơ ta ngày đó
Vẫn còn nguyên tình cảm rất bao la

Em yêu dấu ta mừng thêm một tuổi
Ta mừng ta còn đó những niềm vui
Nắm tay nhau cùng đi về phía trước
Cho đời ta vẫn thắm mãi môi cười.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Sáu, 30 tháng 12, 2016

MẤY TÀ HUY BAY

Rồi một năm cũng qua đi
Một ta ngồi lại biết gì ngày mai
Bể dâu bao chuyện bi hài
Bàn tay năm ngón nghe dài nỗi đau
Ngày vui nào đã qua mau
Tóc xanh nay đã thay màu gió sương
Ta như con nước xa nguồn
Bước chân lữ thứ tơ vương quê nhà
Còn ai ngồi lại cùng ta
Nhìn qua khe cửa mấy tà huy bay.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

SAN JOSE CHIỀU CUỐI NĂM

San Jose chiều cuối năm
Còn ai giữa đường trần
Một ta ngồi góc nhỏ
Một chút gì bâng khuâng

Trên dặm ngàn sương pha
Ta như kẻ không nhà
Qua bao nhiêu bờ bãi
Nhớ về một nơi xa

Thương một thời tuổi trẻ
Mắt xanh nhìn tương lai
Rồi qua bao dâu bể
Còn lại tiếng thở dài

Thương em ngày lận đận
Khi quê hương đổi đời
Thương mình người lỡ vận
Lòng buồn như mưa rơi

San Jose ngày cuối năm
Đi theo bao thăng trầm
Buồn vui cùng năm mới
Một chút gì phân vân...

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Năm, 15 tháng 12, 2016

ĐI CHÙA BẢO PHƯỚC

Mỗi sáng ta vào Chùa Bảo Phước
Tìm cho mình một chút bình an
Quên đi những bộn bề phía trước
Thân và tâm đều nhẹ thênh thang

Bỏ đi những buồn phiền thế sự
Ta gặp ta một cõi đi về
Ngồi yên lật từng trang vô tự
Thấy hình như qua khỏi bờ mê

Lời tụng kinh hòa theo tiếng mõ
Những chuyện đời thôi gác một bên
Mong có lúc ngồi thuyền bát nhã
Nhìn bướm vờn hoa trong nắng lên.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Bảy, 10 tháng 12, 2016

LẠI ĐÓN XUÂN VỀ

Khi đêm về hoa đèn giăng khắp lối
Mọi người vui mừng đón Chúa Giáng Sinh
Các siêu thị xôn xao hàng giảm giá
Một năm dài vất vả cũng qua nhanh

Tôi vẫn thế phiêu bồng trên phố lạ
Ngày đi qua như con nước theo dòng
Bước chân quen nắng mưa ngày viễn xứ
Cứ chập chờn đi giữa sắc và không

Còn lại đó chút lòng xưa lụa trắng
Cũng rong rêu theo gió bụi cuộc đời
Thương em vẫn mong đường trần êm ấm
Đã cùng tôi bày đủ các cuộc chơi

Đời sống vẫn theo vòng quay hối hả
Khi cỏ cây cho lộc báo Xuân về
Qua các chợ bán hoa bày đủ sắc
Nhớ một thời Xuân thắm đẫm đam mê

Và như thế tôi mừng Xuân lại đến
Trên phố người tất bật cảnh ngựa xe
Nhớ quê xưa lâu rồi chưa về lại
Thương lũy tre và con suối trưa hè.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

MÙA XUÂN VỀ ĐÓ

Này em mùa Xuân về đó
Có hay lộc mới trong cây
Lòng tôi chút gì cũng rộ
'Nhà ai tiếng nhạc sum vầy

Bao năm sống đời viễn xứ
Áo cơm tất bật theo ngày
Qua rồi bao đêm mộng dữ
Mà lòng thao thức ai hay

Nhớ quá một thời trai trẻ
Quê hương máu lửa ngút trời
Gia đình tản cư mấy bận
Đêm về nhìn hỏa châu rơi

Rồi ngày bảy lăm chiến bại
Thân tù nơi trại tập trung
Bao nhiêu yêu thương bỏ lại
Một phen gian khổ hãi hùng

Bây giờ đón Xuân phố lạ
Xôn xao bên chậu cúc vàng
Bâng khuâng nhìn tờ lịch mới
Ngập ngừng tôi đón Xuân sang

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU