Mỗi sáng ta vào Chùa Bảo Phước
Tìm cho mình một chút bình an
Quên đi những bộn bề phía trước
Thân và tâm đều nhẹ thênh thang
Bỏ đi những buồn phiền thế sự
Ta gặp ta một cõi đi về
Ngồi yên lật từng trang vô tự
Thấy hình như qua khỏi bờ mê
Lời tụng kinh hòa theo tiếng mõ
Những chuyện đời thôi gác một bên
Mong có lúc ngồi thuyền bát nhã
Nhìn bướm vờn hoa trong nắng lên.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét