Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Đề cùng vui một thuở quê người
Nhớ ngày xưa đó em hay khóc
Em giận thì anh đâu có vui
Hôm nay quê người mùa Giáng Sinh
Đường phố hoa đèn sáng lung linh
Anh thấy xôn xao ngày lễ hội
Cầu mong nhân loại sống an bình
Nhớ quá một thời ở quê ta
Mùa đông về lạnh buốt thịt da
Mẹ cha vẫn ra đồng vất vã
Lo cho con cái lớn khôn ra
Đâu nghĩ có ngày ta mất quê
Trời đất thênh thang thiếu chỗ về
Đành thôi lây lất phương người vậy
Đủ thấy lòng thắm đẫm đam mê
Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Để hàn huyên một thuở quê người
Đời sống vẫn âm thầm xuôi chảy
Ta cùng người còn đó buồn vui.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Thứ Tư, 25 tháng 12, 2019
THÂN PHẬN
Tôi một thuở nương đời nơi xứ lạ
Lòng cũng quen bao nắng sớm mưa chiều
Bao nhiêu năm quê người cây thay lá
Vẫn nhớ về một quê mẹ dấu yêu
Vẫn thương quá một quê nhà bỏ lại
Tuổi ấu thơ khôn lớn giữa ruộng đồng
Giờ nghỉ học theo mẹ cha lam lũ
Mái tranh nghèo che nắng hạ mưa đông
Rồi quê mẹ chiến tranh đành bỏ học
Đời tản cư xuôi ngược giữa phố phuòng
Đạn bom rền ôi chập chùng máu lửa
Xa thôn nghèo bỏ lại những yêu thương
Và như thế căm hờn nuôi tôi lớn
Những oan khiên một thuở khó xa lòng
Gác bút nghiên tôi đi về phía trước
Mong êm đềm trở lại với non sông
Rồi bảy lăm đau lòng thân chiến bại
Tôi thân tù qua các trại tập trung
Đời lưu vong ngậm ngùi khi nhớ lại
Còn trong tôi những cay đắng ngập lòng.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Lòng cũng quen bao nắng sớm mưa chiều
Bao nhiêu năm quê người cây thay lá
Vẫn nhớ về một quê mẹ dấu yêu
Vẫn thương quá một quê nhà bỏ lại
Tuổi ấu thơ khôn lớn giữa ruộng đồng
Giờ nghỉ học theo mẹ cha lam lũ
Mái tranh nghèo che nắng hạ mưa đông
Rồi quê mẹ chiến tranh đành bỏ học
Đời tản cư xuôi ngược giữa phố phuòng
Đạn bom rền ôi chập chùng máu lửa
Xa thôn nghèo bỏ lại những yêu thương
Và như thế căm hờn nuôi tôi lớn
Những oan khiên một thuở khó xa lòng
Gác bút nghiên tôi đi về phía trước
Mong êm đềm trở lại với non sông
Rồi bảy lăm đau lòng thân chiến bại
Tôi thân tù qua các trại tập trung
Đời lưu vong ngậm ngùi khi nhớ lại
Còn trong tôi những cay đắng ngập lòng.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
NGÀY NOEL QUÊ NGƯỜI
Tôi mời tôi cốc rượu
Ngày Noel quê người
Hoa đèn giăng khắp lối
Mà sao lòng chưa vui ?
Lũ con đi ra phố
Có đứa về Việt Nam
Tôi một mình góc nhỏ
Một chút gì phân vân
Còn ai còn ai nữa
Uống với tôi ly này
Tháng ngày qua lần lữa
Buồn vui nào ai hay !
Em se sua màu áo
Tô môi thêm cho hồng
Bên hiên nhà hàng xóm
Tiếng nhạc vui qua lòng
Tôi nhìn tờ lịch mới
Một năm cũng qua đi
Bàn tay còn bối rối
Biết hoài vọng những gì...
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Ngày Noel quê người
Hoa đèn giăng khắp lối
Mà sao lòng chưa vui ?
Lũ con đi ra phố
Có đứa về Việt Nam
Tôi một mình góc nhỏ
Một chút gì phân vân
Còn ai còn ai nữa
Uống với tôi ly này
Tháng ngày qua lần lữa
Buồn vui nào ai hay !
Em se sua màu áo
Tô môi thêm cho hồng
Bên hiên nhà hàng xóm
Tiếng nhạc vui qua lòng
Tôi nhìn tờ lịch mới
Một năm cũng qua đi
Bàn tay còn bối rối
Biết hoài vọng những gì...
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Thứ Bảy, 30 tháng 11, 2019
THEO DÒNG
Tôi nay một thuở quê người
Thân chim cánh mỏi giữa trời quê ai
Nửa đời tóc trắng đời trai
Bước chân viễn xứ nghe dài nỗi đau
Tháng ngày cứ vẫn qua mau
Đêm nằm dỗ giấc nát nhàu tâm tư
Một đời đi giữa thực hư
Ta theo dòng chảy ngất ngư tâm hồn
Xoa tay để thấy cô đơn
Thương em áo mỏng dỗi hờn mà chi
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Thân chim cánh mỏi giữa trời quê ai
Nửa đời tóc trắng đời trai
Bước chân viễn xứ nghe dài nỗi đau
Tháng ngày cứ vẫn qua mau
Đêm nằm dỗ giấc nát nhàu tâm tư
Một đời đi giữa thực hư
Ta theo dòng chảy ngất ngư tâm hồn
Xoa tay để thấy cô đơn
Thương em áo mỏng dỗi hờn mà chi
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
NHƯ VẬY
Mỗi sớm chuông đồng hồ báo thức
Ta vào Chùa ngồi tụng Lăng Nghiêm
Tìm chút bình an theo kinh kệ
Để thấy lòng bay tợ cánh chim
Quên đi những lòng vòng cơm áo
Ta hít vào rồi lại thở ra
Ta tìm ta đứa con lưu lạc
Bao năm rồi giữa cõi người ta
Đủ thấy lòng vui theo chánh niệm
Quán nhân duyên giữa cõi ta bà
An trú tâm theo dòng sinh diệt
Mà thương đời trong mỗi sát na
Như thế ta yêu người quá đỗi
Thân phận bềnh bồng ai có hay
Hãy tĩnh thức giữa ngày điên đảo
Sẽ yên vui trong cuộc đời này.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Ta vào Chùa ngồi tụng Lăng Nghiêm
Tìm chút bình an theo kinh kệ
Để thấy lòng bay tợ cánh chim
Quên đi những lòng vòng cơm áo
Ta hít vào rồi lại thở ra
Ta tìm ta đứa con lưu lạc
Bao năm rồi giữa cõi người ta
Đủ thấy lòng vui theo chánh niệm
Quán nhân duyên giữa cõi ta bà
An trú tâm theo dòng sinh diệt
Mà thương đời trong mỗi sát na
Như thế ta yêu người quá đỗi
Thân phận bềnh bồng ai có hay
Hãy tĩnh thức giữa ngày điên đảo
Sẽ yên vui trong cuộc đời này.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Thứ Năm, 28 tháng 11, 2019
ANH VẪN LÀM THƠ CHO EM ĐỌC 30
Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Để còn thương một thuở nào xa
Ta sống quê người quen tất bật
Bởi thương đời cây vẫn cho hoa
Hôm nay đất Mỹ đang mùa hội
Mọi người ăn mừng Lễ Tạ Ơn
Con cháu ta săn hàng giảm giá
Thấy như người gần với nhau hơn
Bỗng nhớ quá một thời gai lửa
Đạn bom rền quê mẹ xác xơ
Đời tản cư anh đành bỏ học
Súng bên tay quen ngủ bụi bờ
Rồi bảy lăm miền Nam thất trận
Anh thân tù trong các trại giam
Nếm đủ đòn thù ngày mạt vận
Quê hương đau theo cuộc thăng trầm
Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Để còn nhau hình ảnh ngày xưa
Gởi cho em chút tình viết vội
Cho lòng thắm mãi dưới nắng mưa.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Để còn thương một thuở nào xa
Ta sống quê người quen tất bật
Bởi thương đời cây vẫn cho hoa
Hôm nay đất Mỹ đang mùa hội
Mọi người ăn mừng Lễ Tạ Ơn
Con cháu ta săn hàng giảm giá
Thấy như người gần với nhau hơn
Bỗng nhớ quá một thời gai lửa
Đạn bom rền quê mẹ xác xơ
Đời tản cư anh đành bỏ học
Súng bên tay quen ngủ bụi bờ
Rồi bảy lăm miền Nam thất trận
Anh thân tù trong các trại giam
Nếm đủ đòn thù ngày mạt vận
Quê hương đau theo cuộc thăng trầm
Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Để còn nhau hình ảnh ngày xưa
Gởi cho em chút tình viết vội
Cho lòng thắm mãi dưới nắng mưa.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
CÁM ƠN ĐỜI CÁM ƠN EM
Cám ơn em cám ơn đời
Cho tôi một thuở buồn vui kiếp người
Từ em gởi tặng môi cười
Cho tôi ngây ngất bên trời tử sinh
Cám ơn mỗi sáng bình minh
Nụ tình vẫn nở cho mình ước mơ
Ơn em đôi cánh tay thơ
Ngày như ngắn lại theo tờ lịch rơi
Cám ơn vô lượng đất trời
Môi hồng vẫn thắm giữa trời yêu thương
Cám ơn ngõ phố con đường
Một thời hò hẹn vấn vương bên lòng
Ân tình biết mấy cho xong
Còn trong hơi thở bềnh bồng lời ru.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Happy Thanksgiving 's Day 11-28-2019
Cho tôi một thuở buồn vui kiếp người
Từ em gởi tặng môi cười
Cho tôi ngây ngất bên trời tử sinh
Cám ơn mỗi sáng bình minh
Nụ tình vẫn nở cho mình ước mơ
Ơn em đôi cánh tay thơ
Ngày như ngắn lại theo tờ lịch rơi
Cám ơn vô lượng đất trời
Môi hồng vẫn thắm giữa trời yêu thương
Cám ơn ngõ phố con đường
Một thời hò hẹn vấn vương bên lòng
Ân tình biết mấy cho xong
Còn trong hơi thở bềnh bồng lời ru.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Happy Thanksgiving 's Day 11-28-2019
Thứ Năm, 31 tháng 10, 2019
KỂ CHUYỆN ĐỜI RIÊNG
Tôi có một thời thơ dại
Êm đềm trong lũy tre xanh
Bây giờ mỗi lần nhớ lại
Tiếc thương đến mấy cho đành
Quê tôi miền Trung cằn cỗi
Dân làng vất vã quanh năm
Nắng cháy mưa dầm lam lũ
Bao đêm chưa ấm chỗ nằm
Chiến tranh mỗi ngày một lớn
Nhà tôi gồng gánh tản cư
Giặc về gieo bao máu lửa
Người đi không kịp giã từ
Thế rồi " mùa hè đỏ lửa"
Bỏ trường bỏ lớp tôi đi
Bao nhiêu yêu thương bỏ lại
Gian nan quên tuổi xuân thì
Rồi ngày bảy lăm thất trận
Đời tù trong các nhà giam
Đau thương theo ngày mạt vận
Kể làm sao hết lầm than
Bây giờ nương thân xứ lạ
Bàng hoàng nhớ lại ngày xưa
Ngoài kia cây đang vàng lá
Thương đời sớm nắng chiều mưa.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Êm đềm trong lũy tre xanh
Bây giờ mỗi lần nhớ lại
Tiếc thương đến mấy cho đành
Quê tôi miền Trung cằn cỗi
Dân làng vất vã quanh năm
Nắng cháy mưa dầm lam lũ
Bao đêm chưa ấm chỗ nằm
Chiến tranh mỗi ngày một lớn
Nhà tôi gồng gánh tản cư
Giặc về gieo bao máu lửa
Người đi không kịp giã từ
Thế rồi " mùa hè đỏ lửa"
Bỏ trường bỏ lớp tôi đi
Bao nhiêu yêu thương bỏ lại
Gian nan quên tuổi xuân thì
Rồi ngày bảy lăm thất trận
Đời tù trong các nhà giam
Đau thương theo ngày mạt vận
Kể làm sao hết lầm than
Bây giờ nương thân xứ lạ
Bàng hoàng nhớ lại ngày xưa
Ngoài kia cây đang vàng lá
Thương đời sớm nắng chiều mưa.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
GẶP BẠN CUỐI TUẦN
Bạn hẹn ta cuối tuần ra quán
Ngồi với nhau thăm hỏi chuyện đời
Ngày tháng nơi đây vô cùng ngắn
Dễ gì có được những giờ vui
Nên hãy cùng nhau ta hội ngộ
Cạn vài ly ấm cuộc sum vầy
Mừng vui còn gặp ngày xa xứ
Hàn huyên cho thỏa bữa gặp đây
Chuyện sẽ nổ dòn như pháo Tết
Ôn lại một thời khổ nạn xưa
Con cái bây giờ yên công việc
Có hề gì dù nắng hay mưa
Gặp lại bạn hiền ta rất vui
Kể nhau nghe đủ chuyện trên đời
Quê người mây trắng bay lồng lộng
Ta quàng vai cùng hát mà chơi
Nên cám ơn nhau một chữ đồng
Bởi đời là sắc sắc không không
Còn gặp bạn xưa trên đất lạ
Ta cùng người bao nỗi cảm thông.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Ngồi với nhau thăm hỏi chuyện đời
Ngày tháng nơi đây vô cùng ngắn
Dễ gì có được những giờ vui
Nên hãy cùng nhau ta hội ngộ
Cạn vài ly ấm cuộc sum vầy
Mừng vui còn gặp ngày xa xứ
Hàn huyên cho thỏa bữa gặp đây
Chuyện sẽ nổ dòn như pháo Tết
Ôn lại một thời khổ nạn xưa
Con cái bây giờ yên công việc
Có hề gì dù nắng hay mưa
Gặp lại bạn hiền ta rất vui
Kể nhau nghe đủ chuyện trên đời
Quê người mây trắng bay lồng lộng
Ta quàng vai cùng hát mà chơi
Nên cám ơn nhau một chữ đồng
Bởi đời là sắc sắc không không
Còn gặp bạn xưa trên đất lạ
Ta cùng người bao nỗi cảm thông.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
CHUT RIÊNG CÙNG NGƯỜI
Người bảo quê hương chùm khế ngọt
Sao tôi nghe đắng chát cả lòng
Thương biết mấy mà không thể ở
Nên xa rồi mà chẳng trông mong
Tuổi thơ tôi một thời giặc giã
Mười tuổi đầu đã sống tản cư
Đêm từng đêm tiếng bom đạn rú
Người chết đi không kịp giã từ
Ngày khôn lớn đói nghèo bỏ học
Nhìn quê đau vang tiếng kinh cầu
Nước mắt khô theo bao lần khóc
Đêm tiền đồn quen ánh hỏa châu
Rồi bảy lăm về thân chiến bại
Tôi thân tù trong trại tập trung
Đời sống dựa lưng vào nỗi chết
Mang theo bao khổ lụy chập chùng
Nên ai bảo quê hương chùm khế
Tôi nghe lòng một chút xót đau
Vẫn còn đó rất nhiều oan khuất
Nên khó mà ngồi lại cùng nhau.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Sao tôi nghe đắng chát cả lòng
Thương biết mấy mà không thể ở
Nên xa rồi mà chẳng trông mong
Tuổi thơ tôi một thời giặc giã
Mười tuổi đầu đã sống tản cư
Đêm từng đêm tiếng bom đạn rú
Người chết đi không kịp giã từ
Ngày khôn lớn đói nghèo bỏ học
Nhìn quê đau vang tiếng kinh cầu
Nước mắt khô theo bao lần khóc
Đêm tiền đồn quen ánh hỏa châu
Rồi bảy lăm về thân chiến bại
Tôi thân tù trong trại tập trung
Đời sống dựa lưng vào nỗi chết
Mang theo bao khổ lụy chập chùng
Nên ai bảo quê hương chùm khế
Tôi nghe lòng một chút xót đau
Vẫn còn đó rất nhiều oan khuất
Nên khó mà ngồi lại cùng nhau.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Chủ Nhật, 27 tháng 10, 2019
ANH VẪN LÀM THƠ CHO EM ĐỌC 29
Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Như chút quà riêng gửi tăng người
Một thuở mất quê đành lưu lạc
Cũng cần bầu bạn để còn vui
Ngoài kia cây lá đã sang vàng
Anh nghe lòng một chút xốn xang
Ngày với tháng qua đều trước ngõ
Mà lòng trần còn lắm đa mang
Em ở phương xa lòng có nhớ
Một thời áo trắng mộng trong xanh
Một thời giặc giã gieo tang tóc
Đạn bom rơi quằn quại quê mình
Rồi cơn binh lửa cũng đi qua
Ta nhìn mình lòng thấy xót xa
Đời không vui nương thân viễn xứ
Cuối đời phiêu bạt đất người ta
Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Dẫu rằng mình đôi phận đôi nơi
Còn gặp nhau đây trong góc nhỏ
Còn chia nhau một chút hương đời.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Như chút quà riêng gửi tăng người
Một thuở mất quê đành lưu lạc
Cũng cần bầu bạn để còn vui
Ngoài kia cây lá đã sang vàng
Anh nghe lòng một chút xốn xang
Ngày với tháng qua đều trước ngõ
Mà lòng trần còn lắm đa mang
Em ở phương xa lòng có nhớ
Một thời áo trắng mộng trong xanh
Một thời giặc giã gieo tang tóc
Đạn bom rơi quằn quại quê mình
Rồi cơn binh lửa cũng đi qua
Ta nhìn mình lòng thấy xót xa
Đời không vui nương thân viễn xứ
Cuối đời phiêu bạt đất người ta
Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Dẫu rằng mình đôi phận đôi nơi
Còn gặp nhau đây trong góc nhỏ
Còn chia nhau một chút hương đời.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Thứ Sáu, 25 tháng 10, 2019
LẠI VÀO FITNESS 3
Đi lang thang ta lại vào fitness
Để tập cho thân thể khỏe người ra
Ta mãi lanh quanh đôi bờ nhật nguyệt
Nên một đời lộn lạo cõi bao la
Ở đây có tháng ngày nhanh quá đỗi
Người chào nhau hối hả để đi qua
Tuổi xuân nào đã đi sao mà vội
Ta một mình bước tiếp cõi người ta
Nơi fitness ta tập bơi tập chạy
Rồi xông hơi cho ướt đẫm mồ hôi
Hồ nước nóng ngồi ngâm mình cho đã
Khi ra về là thấy rất thảnh thơi
Và cứ thế ta cứ vào fitness
Để quên đi những chào xáo ngoài kia
Bao nhiêu năm chợt nghe lòng mỏi mệt
Nhớ quê hương một thuở đã chia lìa
Xin cám ơn những lần vào fitness
Để còn vui xã stress giữa quê ai
Hồn ta đó chập chùng rêu bụi phủ
Ta bây giờ dong ruỗi cõi tàn phai.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Để tập cho thân thể khỏe người ra
Ta mãi lanh quanh đôi bờ nhật nguyệt
Nên một đời lộn lạo cõi bao la
Ở đây có tháng ngày nhanh quá đỗi
Người chào nhau hối hả để đi qua
Tuổi xuân nào đã đi sao mà vội
Ta một mình bước tiếp cõi người ta
Nơi fitness ta tập bơi tập chạy
Rồi xông hơi cho ướt đẫm mồ hôi
Hồ nước nóng ngồi ngâm mình cho đã
Khi ra về là thấy rất thảnh thơi
Và cứ thế ta cứ vào fitness
Để quên đi những chào xáo ngoài kia
Bao nhiêu năm chợt nghe lòng mỏi mệt
Nhớ quê hương một thuở đã chia lìa
Xin cám ơn những lần vào fitness
Để còn vui xã stress giữa quê ai
Hồn ta đó chập chùng rêu bụi phủ
Ta bây giờ dong ruỗi cõi tàn phai.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
LÀM SAO EM HIỂU ĐƯỢC 2
Làm sao em hiểu được
Những buồn đau phận người
Bàn tay năm ngón nhỏ
Mà lòng trần chưa nguôi
Giữa chập chùng dâu bể
Những mảnh đời rong rêu
Tiếng kêu nào lạc giọng
Lòng nhân thế bọt bèo
Em mơ ngày áo gấm
Giữa xứ người xa hoa
Tôi mong ngày no ấm
Cho quê mình hoan ca
Bao năm rồi lây lất
Giữa phố người lưu vong
Tôi nhìn tôi lạ mặt
Ôm cô đơn vào lòng
Em làm sao hiểu được
Lòng người thì mây bay
Hồn tôi rêu bụi phủ
Buồn vui nào ai hay !
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Những buồn đau phận người
Bàn tay năm ngón nhỏ
Mà lòng trần chưa nguôi
Giữa chập chùng dâu bể
Những mảnh đời rong rêu
Tiếng kêu nào lạc giọng
Lòng nhân thế bọt bèo
Em mơ ngày áo gấm
Giữa xứ người xa hoa
Tôi mong ngày no ấm
Cho quê mình hoan ca
Bao năm rồi lây lất
Giữa phố người lưu vong
Tôi nhìn tôi lạ mặt
Ôm cô đơn vào lòng
Em làm sao hiểu được
Lòng người thì mây bay
Hồn tôi rêu bụi phủ
Buồn vui nào ai hay !
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Thứ Hai, 30 tháng 9, 2019
ANH VẪN LÀM THƠ CHO EM ĐỌC 28
Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Như nhớ quê xa lúc nghĩ về
Để sống lại một thời thơ dại
Thuở bềnh bồng bát ngát đam mê
Trời đã vào thu em biết không
Có nghe một chút xuyến xao lòng
Có nghe chút lạnh vờn qua má
Nhớ một thời áo trắng lòng trong
Hôm nay ngày đã vào Tháng Chín
Lá đổi màu trời chuyển vào Thu
Ngày tháng vô tình qua đi mãi
Nghe lòng sao quá đỗi hoang vu
Anh viết cho em giữa phố người
Nhớ về một thuở tuổi đôi mươi
Ta cứ một đời theo dòng xoáy
Còn ai giữ lại chút buồn vui
Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Để cùng vui một thuở đường trần
Dẫu tất bật gạo tiền cơm áo
Giữ cho lòng chút lửa tình thân.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Như nhớ quê xa lúc nghĩ về
Để sống lại một thời thơ dại
Thuở bềnh bồng bát ngát đam mê
Trời đã vào thu em biết không
Có nghe một chút xuyến xao lòng
Có nghe chút lạnh vờn qua má
Nhớ một thời áo trắng lòng trong
Hôm nay ngày đã vào Tháng Chín
Lá đổi màu trời chuyển vào Thu
Ngày tháng vô tình qua đi mãi
Nghe lòng sao quá đỗi hoang vu
Anh viết cho em giữa phố người
Nhớ về một thuở tuổi đôi mươi
Ta cứ một đời theo dòng xoáy
Còn ai giữ lại chút buồn vui
Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Để cùng vui một thuở đường trần
Dẫu tất bật gạo tiền cơm áo
Giữ cho lòng chút lửa tình thân.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
MỘT THUỞ ĐƯỜNG TRẦN
Một thuở đường trần
Đi về chung lối
Dìu nhau ngõ tối
Ngây ngất hương đời
Quê nhà bao nơi
Ngược xuôi ta tới
Tình yêu vẫn mới
Quên cả đường về
Một thời đam mê
Chập chùng khát vọng
Thương ai áo mỏng
Mê mải dặm hồng
Ta còn ruỗi dong
Giữa ngày binh lửa
Nhìn nhau lệ ứa
Mơ cuộc sum vầy
Người đó ta đây
Lòng này vẫn thắm
Nước non ngàn dặm
Vẫn ngát ân tình
Mong một bình minh
Về trên quê mẹ
Bước chân em nhẹ
Đi vào hồn ta.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Đi về chung lối
Dìu nhau ngõ tối
Ngây ngất hương đời
Quê nhà bao nơi
Ngược xuôi ta tới
Tình yêu vẫn mới
Quên cả đường về
Một thời đam mê
Chập chùng khát vọng
Thương ai áo mỏng
Mê mải dặm hồng
Ta còn ruỗi dong
Giữa ngày binh lửa
Nhìn nhau lệ ứa
Mơ cuộc sum vầy
Người đó ta đây
Lòng này vẫn thắm
Nước non ngàn dặm
Vẫn ngát ân tình
Mong một bình minh
Về trên quê mẹ
Bước chân em nhẹ
Đi vào hồn ta.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Thứ Bảy, 31 tháng 8, 2019
ANH VẪN LÀM THƠ CHO EM ĐỌC 27
Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Để cùng vui một thuở quê người
Để biết còn nhau trong cuộc sống
Giữ giùm nhau một thuở buồn vui
Hôm nay trời đã vào Tháng Tám
Cháu con ta sắp trở lại trường
Một chút xôn xao năm học mới
Nhớ một thời lưu bút mà thương !
Em ở phương xa lòng có nhớ
Một thời áo trắng đẹp như hoa
Rồi chiến cuộc leo thang máu lửa
Bao nhiêu mộng ước cũng nhạt nhòa
Giờ sống phất phơ đời viễn xứ
Đêm nằm mơ một tiếng gà khuya
Vẫn thương lắm quê cha nghèo khó
Cố hương ơi một thuở chia lìa
Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Để cùng bầu bạn góc văn chương
Còn gặp nhau đây trên trang blog
Biết tin thơ trên các nẻo đường.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Để cùng vui một thuở quê người
Để biết còn nhau trong cuộc sống
Giữ giùm nhau một thuở buồn vui
Hôm nay trời đã vào Tháng Tám
Cháu con ta sắp trở lại trường
Một chút xôn xao năm học mới
Nhớ một thời lưu bút mà thương !
Em ở phương xa lòng có nhớ
Một thời áo trắng đẹp như hoa
Rồi chiến cuộc leo thang máu lửa
Bao nhiêu mộng ước cũng nhạt nhòa
Giờ sống phất phơ đời viễn xứ
Đêm nằm mơ một tiếng gà khuya
Vẫn thương lắm quê cha nghèo khó
Cố hương ơi một thuở chia lìa
Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Để cùng bầu bạn góc văn chương
Còn gặp nhau đây trên trang blog
Biết tin thơ trên các nẻo đường.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
CHIỀU THỨ BẢY MỘT MÌNH
Chiều Thứ Bảy một mình
Ta lang thang ra phố
Bên dòng người lô xô
Ta tìm gì trong đó ?
Bàn tay năm ngón nhỏ
Đong đưa giữa quê người
Có một thời buồn vui
Đã đi vào kỷ niệm
Lòng nào còn xao xuyến
Nhớ một thời quê cha
Đời bể dâu bao chuyện
Mà tình đời phôi pha
Phố người thì bao la
Ta một mình góc quán
Hôm nay không có bạn
Ngồi nhìn ngày đi qua
Một chút gì xót xa
Dòng xe đi vội vã
Ta nhìn ta mặt lạ
Giữa trời chiều lao xao.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Ta lang thang ra phố
Bên dòng người lô xô
Ta tìm gì trong đó ?
Bàn tay năm ngón nhỏ
Đong đưa giữa quê người
Có một thời buồn vui
Đã đi vào kỷ niệm
Lòng nào còn xao xuyến
Nhớ một thời quê cha
Đời bể dâu bao chuyện
Mà tình đời phôi pha
Phố người thì bao la
Ta một mình góc quán
Hôm nay không có bạn
Ngồi nhìn ngày đi qua
Một chút gì xót xa
Dòng xe đi vội vã
Ta nhìn ta mặt lạ
Giữa trời chiều lao xao.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Chủ Nhật, 25 tháng 8, 2019
MỘT CHÚT RIÊNG MÌNH
Có những lúc ngồi một mình góc nhỏ
Tôi tìm tôi mặt lạ giữa phố người
Ngày với tháng cứ qua đều trước ngõ
Mà lòng trần vẫn thao thức chưa nguôi
Bởi bất hạnh làm con dân nhược tiểu
Như trái banh lăn mãi dưới chân người
Năm mười tuổi đã bắt đầu chạy giặc
Khi trưởng thành máu lửa dậy cùng nơi
Thương dân đen nằm giữa hai lằn đạn
Chịu biết bao những oan trái kiếp người
Thân phận mỏng như con sâu cái kiến
Lũ em thơ sớm quên mất tiếng cười
Từ máu lửa tâm hồn tôi chợt lớn
Bỏ trường đi tôi nhập cuộc với đời
Theo vận nước nỗi trôi ngày mạt vận
Tôi thân tù khi thất bại cuộc chơi
Rồi hôm nay giữa xứ người xa lạ
Tôi một mình dong ruỗi cõi người ta
Thương mắt em một thời trong xanh quá
Mà bây giờ tóc đã điểm sương pha.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Tôi tìm tôi mặt lạ giữa phố người
Ngày với tháng cứ qua đều trước ngõ
Mà lòng trần vẫn thao thức chưa nguôi
Bởi bất hạnh làm con dân nhược tiểu
Như trái banh lăn mãi dưới chân người
Năm mười tuổi đã bắt đầu chạy giặc
Khi trưởng thành máu lửa dậy cùng nơi
Thương dân đen nằm giữa hai lằn đạn
Chịu biết bao những oan trái kiếp người
Thân phận mỏng như con sâu cái kiến
Lũ em thơ sớm quên mất tiếng cười
Từ máu lửa tâm hồn tôi chợt lớn
Bỏ trường đi tôi nhập cuộc với đời
Theo vận nước nỗi trôi ngày mạt vận
Tôi thân tù khi thất bại cuộc chơi
Rồi hôm nay giữa xứ người xa lạ
Tôi một mình dong ruỗi cõi người ta
Thương mắt em một thời trong xanh quá
Mà bây giờ tóc đã điểm sương pha.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
BÀI THƠ RỜI
Mỗi sáng vào Chùa ngồi thiền tịnh
Tìm chút bình an giữa phố người
Một thuở mất quê đành lưu lạc
Nên giữ cho lòng góc buồn vui
Nơi đây phố thị quen ồn náo
Người chào nhau như máy rồi đi
Ta cũng đu quay theo dòng xoáy
Vô tư thôi đâu nghĩ ngợi gì
Bởi vậy an nhiên đến với đời
Quàng vai nhau một thuở rong chơi
Ngày nao có trở về cát bụi
Thì cũng như là chỗ nghỉ ngơi
Nên mỗi sáng vào Chùa thiền tịnh
Lòng rất vui chẳng dính bụi trần
Buông bỏ phàm tâm cho nhẹ gánh
Ta đi từ vọng để vào chân.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Tìm chút bình an giữa phố người
Một thuở mất quê đành lưu lạc
Nên giữ cho lòng góc buồn vui
Nơi đây phố thị quen ồn náo
Người chào nhau như máy rồi đi
Ta cũng đu quay theo dòng xoáy
Vô tư thôi đâu nghĩ ngợi gì
Bởi vậy an nhiên đến với đời
Quàng vai nhau một thuở rong chơi
Ngày nao có trở về cát bụi
Thì cũng như là chỗ nghỉ ngơi
Nên mỗi sáng vào Chùa thiền tịnh
Lòng rất vui chẳng dính bụi trần
Buông bỏ phàm tâm cho nhẹ gánh
Ta đi từ vọng để vào chân.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
THÌ THẦM VỚI BIỂN
Theo con chơi thành phố biển
Giữa mùa tháng hạ quê ai
Lòng như chập chùng sóng vỗ
Nằm nghe biển hát bên tai
Mỗi ngày bên đàn cháu nhỏ
Cùng nhau bơi lội thỏa thuê
Nắng vàng biển xanh cát trắng
Chập chờn sống lại đam mê
Nhớ quá một thời thơ dại
Hè về đi biển Bàn Than
Lâu rồi chưa về thăm lại
Lời ca như lạc tiếng đàn
Ta lại về đây với biển
Nằm nghe sóng vỗ rì rào
Bỗng nghe lòng sao xao xuyến
Nhớ lời ru mẹ năm nao
Rồi mai này ta về lại
Áo cơm tất bật theo ngày
Chắc nhớ những ngày với biển
Buồn vui lẫn lộn ai hay !
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
( Miami Beach City, FL.)
Giữa mùa tháng hạ quê ai
Lòng như chập chùng sóng vỗ
Nằm nghe biển hát bên tai
Mỗi ngày bên đàn cháu nhỏ
Cùng nhau bơi lội thỏa thuê
Nắng vàng biển xanh cát trắng
Chập chờn sống lại đam mê
Nhớ quá một thời thơ dại
Hè về đi biển Bàn Than
Lâu rồi chưa về thăm lại
Lời ca như lạc tiếng đàn
Ta lại về đây với biển
Nằm nghe sóng vỗ rì rào
Bỗng nghe lòng sao xao xuyến
Nhớ lời ru mẹ năm nao
Rồi mai này ta về lại
Áo cơm tất bật theo ngày
Chắc nhớ những ngày với biển
Buồn vui lẫn lộn ai hay !
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
( Miami Beach City, FL.)
Thứ Ba, 30 tháng 7, 2019
ANH VẪN LÀM THƠ CHO EM ĐỌC 26
Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Để thấy gẩn nhau giữa xứ người
Dẫu bận rộn giữa vòng cơm áo
Vẫn dành nhau một chút buồn vui
Trời bây giờ đang là Tháng Bảy
Nắng chói chan trên lối anh về
Sắp tới Vu Lan lòng nhớ mẹ
Bao năm rồi ta sống xa quê
Vẫn còn đó quê người dong ruỗi
Thương đời mình tóc trắng lòng trai
Biết còn ai giữa ngày mưa bụi
Ta một mình ngồi giữa tàn phai
Em ở phương xa lòng có nhớ
Cây đa bến cũ khói lam chiều
Tựa vào lòng nhau nghe đất thở
Bây giờ xa quá thấy đìu hiu
Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Một chút hương xa một chút lòng
Để thấy gần nhau ngày xa xứ
Ru đời mình trong kiếp lưu vong.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Để thấy gẩn nhau giữa xứ người
Dẫu bận rộn giữa vòng cơm áo
Vẫn dành nhau một chút buồn vui
Trời bây giờ đang là Tháng Bảy
Nắng chói chan trên lối anh về
Sắp tới Vu Lan lòng nhớ mẹ
Bao năm rồi ta sống xa quê
Vẫn còn đó quê người dong ruỗi
Thương đời mình tóc trắng lòng trai
Biết còn ai giữa ngày mưa bụi
Ta một mình ngồi giữa tàn phai
Em ở phương xa lòng có nhớ
Cây đa bến cũ khói lam chiều
Tựa vào lòng nhau nghe đất thở
Bây giờ xa quá thấy đìu hiu
Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Một chút hương xa một chút lòng
Để thấy gần nhau ngày xa xứ
Ru đời mình trong kiếp lưu vong.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Thứ Năm, 27 tháng 6, 2019
NGỒI VỚI BUỔI CHIỀU
Bây giờ là Tháng Sáu
Giữa nắng hạ quê người
Bàn tay năm ngón nhỏ
Một chút gì chưa vui
Ta lăn hoài như vụ
Tháng năm tất bật hoài
Lòng như tờ báo cũ
Nơi này ai biết ai
Em mơ ngày áo gấm
Mà đường trần gian nan
Tôi mong ngày trở lại
Nhìn quê mẹ huy hoàng
Còn ai còn ai nữa
Giữa dòng đời bao la
Tôi nhìn tôi lạ mặt
Lạc bước cõi người ta
Chiều nay ngồi góc nhỏ
Nhìn buổi chiều đi qua
Nghe lòng quay quắt nhớ
Một thuở nào đã xa.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Giữa nắng hạ quê người
Bàn tay năm ngón nhỏ
Một chút gì chưa vui
Ta lăn hoài như vụ
Tháng năm tất bật hoài
Lòng như tờ báo cũ
Nơi này ai biết ai
Em mơ ngày áo gấm
Mà đường trần gian nan
Tôi mong ngày trở lại
Nhìn quê mẹ huy hoàng
Còn ai còn ai nữa
Giữa dòng đời bao la
Tôi nhìn tôi lạ mặt
Lạc bước cõi người ta
Chiều nay ngồi góc nhỏ
Nhìn buổi chiều đi qua
Nghe lòng quay quắt nhớ
Một thuở nào đã xa.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
CẢM ƠN NGƯỜI
Tôi tìm tôi giữa phố người
Lang thang đánh mất môi cười trẻ thơ
Gặp em một bận tình cờ
Phân vân có phải bến bờ tử sinh
Cầm tay trao gửi ân tình
Lòng nghe sóng vỗ long lanh tâm hồn
Bên người tôi hêt cô đơn
Bàn tay năm ngón ân cần đón đưa
Em về kể chuyện ngày xưa
Nụ tình bỗng thắm cho vừa yêu thương
Cám ơn góc phố con đường
Cho tôi một thuở tơ vương giữa đời.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Lang thang đánh mất môi cười trẻ thơ
Gặp em một bận tình cờ
Phân vân có phải bến bờ tử sinh
Cầm tay trao gửi ân tình
Lòng nghe sóng vỗ long lanh tâm hồn
Bên người tôi hêt cô đơn
Bàn tay năm ngón ân cần đón đưa
Em về kể chuyện ngày xưa
Nụ tình bỗng thắm cho vừa yêu thương
Cám ơn góc phố con đường
Cho tôi một thuở tơ vương giữa đời.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Thứ Ba, 25 tháng 6, 2019
ANH VẪN LÀM THƠ CHO EM ĐỌC 25
Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Như cái nhắn tin giữa xứ người
Để biết còn nhau trong cuộc sống
Dầu bây gờ hai đứa hai nơi
Hôm nay trời đã vào Tháng Sáu
Bâng khuâng nhìn phượng tím ven đường
Bỗng nhớ quá một thời tuổi nhỏ
Hè về trao lưu bút vấn vương
Nhớ lại một thời ngày trung học
Những ngày hè vất vả mùa thi
Và nhớ thuở " mùa hè đỏ lửa"
Bạn bè bao đứa bỏ trường đi
Rồi nhớ ngày bảy lăm bại trận
Cuộc đổi đời nghiệt ngã ai hay
Những mảnh đời héo hon thân phận
Bẽ bàng khi thời thế đổi thay
Những oan khiên không sao kể xiết
Bao thương vong của buổi giao thời
Cửa nhà ly tán con xa mẹ
Vợ chồng thất lạc khắp cùng nơi
Bây giờ Mùa Hạ nơi phố lạ
Gởi đến em xa một chút lòng
Quê hương nay đã là cố xứ
Bởi an lòng thân phận lưu vong.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Như cái nhắn tin giữa xứ người
Để biết còn nhau trong cuộc sống
Dầu bây gờ hai đứa hai nơi
Hôm nay trời đã vào Tháng Sáu
Bâng khuâng nhìn phượng tím ven đường
Bỗng nhớ quá một thời tuổi nhỏ
Hè về trao lưu bút vấn vương
Nhớ lại một thời ngày trung học
Những ngày hè vất vả mùa thi
Và nhớ thuở " mùa hè đỏ lửa"
Bạn bè bao đứa bỏ trường đi
Rồi nhớ ngày bảy lăm bại trận
Cuộc đổi đời nghiệt ngã ai hay
Những mảnh đời héo hon thân phận
Bẽ bàng khi thời thế đổi thay
Những oan khiên không sao kể xiết
Bao thương vong của buổi giao thời
Cửa nhà ly tán con xa mẹ
Vợ chồng thất lạc khắp cùng nơi
Bây giờ Mùa Hạ nơi phố lạ
Gởi đến em xa một chút lòng
Quê hương nay đã là cố xứ
Bởi an lòng thân phận lưu vong.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
LẠI VÀO FITNESS 2
Chẳng biết đi đâu vào fitness
Tập cho thân thể đổ mồ hôi
Cuộc sống quen theo từng hơi thở
Đủ thấy an vui giữa chợ đời
Quên đi những lòng vòng cơm áo
Ta tìm ta giữa chốn phù hoa
An nhiên giữa dòng đời bát nháo
Đâu cần hạnh phúc ở đâu xa
Sáng đi chùa chiều lo đón cháu
Ngày cũng qua mau giữa phố người
Giờ rảnh lại vào ra fitness
Gặp bạn già tán gẫu cũng vui
Thỉnh thoảng lang thang ta vào net
Để biết quanh ta những chuyện gì
Làm thơ cũng như là xã stress
Rồi cũng là " để gió cuốn đi ..."
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Tập cho thân thể đổ mồ hôi
Cuộc sống quen theo từng hơi thở
Đủ thấy an vui giữa chợ đời
Quên đi những lòng vòng cơm áo
Ta tìm ta giữa chốn phù hoa
An nhiên giữa dòng đời bát nháo
Đâu cần hạnh phúc ở đâu xa
Sáng đi chùa chiều lo đón cháu
Ngày cũng qua mau giữa phố người
Giờ rảnh lại vào ra fitness
Gặp bạn già tán gẫu cũng vui
Thỉnh thoảng lang thang ta vào net
Để biết quanh ta những chuyện gì
Làm thơ cũng như là xã stress
Rồi cũng là " để gió cuốn đi ..."
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Thứ Bảy, 15 tháng 6, 2019
SINH NHẬT 2019
Tôi ngồi viết bài thơ mừng sinh nhật
Trời mùa hè mây trắng lửng lờ trôi
Bỗng nhớ quá có một thời đi học
Ngày tan trường bịn rịn quá đi thôi
Rồi chiến tranh quê hương mình khốc liệt
Gác bút nghiên tôi nhập cuộc với người
Vững tay súng tôi đi về phía trước
Mong an bình sẽ đến với muôn nơi
Nhưng ai ngờ có một ngày nước mất
Tôi thân tù qua bao trại tập trung
Cuộc đổi đời với nỗi buồn chạm mặt
Ngày trôi qua bao khổ nạn chập chùng
Ngày ra tù với niềm tin đánh mất
Người tình xưa đã yên phận bên chồng
Đời không vui đành nương thân xứ lạ
Còn nỗi buồn thắm đẫm giữa mênh mông
Tôi ngồi lại bên chiều ngày vào hạ
Lòng rưng rưng nhìn phượng tím ven đường
Khi phố lạ bây giờ không còn lạ
Nhìn lại mình nay tóc đã màu sương.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Trời mùa hè mây trắng lửng lờ trôi
Bỗng nhớ quá có một thời đi học
Ngày tan trường bịn rịn quá đi thôi
Rồi chiến tranh quê hương mình khốc liệt
Gác bút nghiên tôi nhập cuộc với người
Vững tay súng tôi đi về phía trước
Mong an bình sẽ đến với muôn nơi
Nhưng ai ngờ có một ngày nước mất
Tôi thân tù qua bao trại tập trung
Cuộc đổi đời với nỗi buồn chạm mặt
Ngày trôi qua bao khổ nạn chập chùng
Ngày ra tù với niềm tin đánh mất
Người tình xưa đã yên phận bên chồng
Đời không vui đành nương thân xứ lạ
Còn nỗi buồn thắm đẫm giữa mênh mông
Tôi ngồi lại bên chiều ngày vào hạ
Lòng rưng rưng nhìn phượng tím ven đường
Khi phố lạ bây giờ không còn lạ
Nhìn lại mình nay tóc đã màu sương.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Thứ Năm, 30 tháng 5, 2019
ANH VẪN LÀM THƠ CHO EM ĐỌC 24
Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Như chút thông tin giữa xứ người
Đã xa rồi một thời tuổi ngọc
Nên làm thơ tìm chút buồn vui
Nắng chói chan trong trời vào hạ
Nhớ vô cùng một thuở nào xưa
Ta dìu nhau con đường phượng đỏ
Chưa biết buồn sớm nắng chiều mưa
Nhưng thuở an bình qua đi vội
Khi quê hương máu lửa ngập trời
Nhà anh đôi ba lần chạy giặc
Hai đứa mình thất lạc bao nơi
Đời tản cư anh đành bỏ học
Tay súng tìm vui giữa chiến tranh
Lần chia tay cầm tay em khóc
Hẹn chờ nhau đất mẹ thanh bình
Ngày bảy lăm miền Nam thất trận
Hai đứa mình hai cảnh hai nơi
Kể từ đó hai đời hai phận
Còn những vần thơ gởi lại đời.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Như chút thông tin giữa xứ người
Đã xa rồi một thời tuổi ngọc
Nên làm thơ tìm chút buồn vui
Nắng chói chan trong trời vào hạ
Nhớ vô cùng một thuở nào xưa
Ta dìu nhau con đường phượng đỏ
Chưa biết buồn sớm nắng chiều mưa
Nhưng thuở an bình qua đi vội
Khi quê hương máu lửa ngập trời
Nhà anh đôi ba lần chạy giặc
Hai đứa mình thất lạc bao nơi
Đời tản cư anh đành bỏ học
Tay súng tìm vui giữa chiến tranh
Lần chia tay cầm tay em khóc
Hẹn chờ nhau đất mẹ thanh bình
Ngày bảy lăm miền Nam thất trận
Hai đứa mình hai cảnh hai nơi
Kể từ đó hai đời hai phận
Còn những vần thơ gởi lại đời.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
LẠI VÀO FITNESS
Đi lòng vòng lại vào fitness
Tập chạy tập bơi xã stress chơi
Người vui phố chợ quen ồn náo
Ta tìm một góc thảnh thơi đời
Bạn cũ một thời xiêu lạc hết
Quê người phố lạ chẳng còn ai
Sáng di Chùa chiều vào fitness
Mặc gió đời thổi tạt qua vai
Xin gởi đến người một chút riêng
Còn biết cùng ai cạn nỗi niềm
Nhìn dòng xe qua đi vội vã
Ta bây giờ theo chữ tùy duyên.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Tập chạy tập bơi xã stress chơi
Người vui phố chợ quen ồn náo
Ta tìm một góc thảnh thơi đời
Bạn cũ một thời xiêu lạc hết
Quê người phố lạ chẳng còn ai
Sáng di Chùa chiều vào fitness
Mặc gió đời thổi tạt qua vai
Xin gởi đến người một chút riêng
Còn biết cùng ai cạn nỗi niềm
Nhìn dòng xe qua đi vội vã
Ta bây giờ theo chữ tùy duyên.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
HÈ VỀ
Phượng tím đã nở đều trên lối phố
Mùa hạ về nắng chói lói trên vai
Một chút nhớ ngày tháng nào xưa cũ
Thương đời mình đã tóc trắng đời trai
Những bạn bè của một thời tuổi trẻ
Đã lìa xa như mây trắng cuối trời
Tôi đứng lại giữa phố người xa lạ
Mà nghe lòng hiu hắt quá đi thôi
Ở nơi đây có tháng ngày qua vội
Có dòng xe cứ hối hã nhau đi
Đời công nghiệp ta đu theo dòng xoáy
Người chào nhau chẳng nghĩ ngợi làm gì
Và có ta cũng quen đời du tử
Ở một nơi vẫn thấy nhớ một nơi
Đời không vui ta đành thân viễn xứ
Hát nghêu ngao cũng đủ lãng quên đời
Và như thế trời đang vào mùa hạ
Tôi ngồi đây nhìn phượng tím bên đường
Mây bên trời chiều nay sao trắng quá
Có chút gì sao cứ mãi vấn vương...
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Mùa hạ về nắng chói lói trên vai
Một chút nhớ ngày tháng nào xưa cũ
Thương đời mình đã tóc trắng đời trai
Những bạn bè của một thời tuổi trẻ
Đã lìa xa như mây trắng cuối trời
Tôi đứng lại giữa phố người xa lạ
Mà nghe lòng hiu hắt quá đi thôi
Ở nơi đây có tháng ngày qua vội
Có dòng xe cứ hối hã nhau đi
Đời công nghiệp ta đu theo dòng xoáy
Người chào nhau chẳng nghĩ ngợi làm gì
Và có ta cũng quen đời du tử
Ở một nơi vẫn thấy nhớ một nơi
Đời không vui ta đành thân viễn xứ
Hát nghêu ngao cũng đủ lãng quên đời
Và như thế trời đang vào mùa hạ
Tôi ngồi đây nhìn phượng tím bên đường
Mây bên trời chiều nay sao trắng quá
Có chút gì sao cứ mãi vấn vương...
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Thứ Ba, 30 tháng 4, 2019
NGỒI THIỀN
Mỗi sáng sớm tôi đi Chùa lễ Phật
Ngồi một mình an tịnh giữa đêm vơi
Tập thở ra hít vào từng hơi thở
Gác ngoài tai chuyện tất bật cuộc đời
Ngồi thẳng lưng, thân và tâm chẳng động
Lòng như nhiên an trú tựa mây ngàn
Đôi mắt nhắm nhưng không hề ngủ gục
Quán đời mình theo hơi thở bình an
Rồi sẽ thấy từng sát na sinh diệt
Và trùng trùng duyên khởi quyện vào nhau
Cái này có thì cái kia sẽ có
Đâu một mình làm chủ thể cơn đau
Và như thế bỗng thương đời quá đỗi
Một chữ không vĩ đại có ai ngờ
Mỗi ngày qua nghe lòng mình hướng nội
Chút niềm riêng viết vội xuống thành thơ.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Ngồi một mình an tịnh giữa đêm vơi
Tập thở ra hít vào từng hơi thở
Gác ngoài tai chuyện tất bật cuộc đời
Ngồi thẳng lưng, thân và tâm chẳng động
Lòng như nhiên an trú tựa mây ngàn
Đôi mắt nhắm nhưng không hề ngủ gục
Quán đời mình theo hơi thở bình an
Rồi sẽ thấy từng sát na sinh diệt
Và trùng trùng duyên khởi quyện vào nhau
Cái này có thì cái kia sẽ có
Đâu một mình làm chủ thể cơn đau
Và như thế bỗng thương đời quá đỗi
Một chữ không vĩ đại có ai ngờ
Mỗi ngày qua nghe lòng mình hướng nội
Chút niềm riêng viết vội xuống thành thơ.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
CÕI TÔI
Tôi nay một thuở quê người
Phong sương mấy độ buồn vui riêng mình
Cơ trời vận nước lênh đênh
Mang thân phận mỏng bồng bềnh quê ai
Một tôi bóng nhỏ dặm dài
Đi về trong nỗi tàn phai giữa trần
Lòng xưa còn nỗi phù vân
Câu thơ cứ mãi lạc vần người ơi
Một lần thâm tạ ơn đời
Tôi tìm tôi giữa nỗi trôi ngút ngàn.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Phong sương mấy độ buồn vui riêng mình
Cơ trời vận nước lênh đênh
Mang thân phận mỏng bồng bềnh quê ai
Một tôi bóng nhỏ dặm dài
Đi về trong nỗi tàn phai giữa trần
Lòng xưa còn nỗi phù vân
Câu thơ cứ mãi lạc vần người ơi
Một lần thâm tạ ơn đời
Tôi tìm tôi giữa nỗi trôi ngút ngàn.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
BÀI THÁNG TƯ
Rồi ngày tháng cũng qua mau
Tháng Tư sang chợt nghe đau đáu lòng
Một tôi thân phận lưu vong
Bàn tay năm ngón hoài mong nỗi gì
Đường trần bao nẽo ta đi
Ngày nao đánh mất xuân thì ai hay
Bể dâu một cuộc ai bày
Đến bao giờ nhỉ sum vầy quê xưa
Buồn ơi đến mấy cho vừa
Em còn dong ruỗi chợ trưa chưa về.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Tháng Tư sang chợt nghe đau đáu lòng
Một tôi thân phận lưu vong
Bàn tay năm ngón hoài mong nỗi gì
Đường trần bao nẽo ta đi
Ngày nao đánh mất xuân thì ai hay
Bể dâu một cuộc ai bày
Đến bao giờ nhỉ sum vầy quê xưa
Buồn ơi đến mấy cho vừa
Em còn dong ruỗi chợ trưa chưa về.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Chủ Nhật, 28 tháng 4, 2019
ANH VẪN LÀM THƠ CHO EM ĐỌC 23
Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Bởi xa quê ai cũng lạc loài
Để ôn lại một thời tuổi ngọc
Lòng trần thao thức ngắm mây bay
Thương quá quê cha ngày mới lớn
Những trưa hè bắt bướm hái hoa
Trời nóng nực cùng nhau tắm suối
Lòng vô tư đâu nghĩ chia xa
Rồi khôn lớn quê hương máu lửa
Anh bỏ trường đi em hậu phương
Ngày giã biệt cầm tay lệ ứa
Đời anh là những chuyến lên đường
Những giờ phép bên nhau ngắn ngủi
Anh đưa em dạo khắp phố phường
Gặp mặt nhau mừng mừng tủi tủi
Mà lòng chưa nghĩ chuyện yêu đương
Rồi thế cuộc biển dâu ai ngỡ
Hai đứa giờ yên phận hai nơi
Vẫn còn đó một thời để nhớ
Để còn thơ dâng tặng cho đời.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)