Tôi nay một thuở quê người
Phong sương mấy độ buồn vui riêng mình
Cơ trời vận nước lênh đênh
Mang thân phận mỏng bồng bềnh quê ai
Một tôi bóng nhỏ dặm dài
Đi về trong nỗi tàn phai giữa trần
Lòng xưa còn nỗi phù vân
Câu thơ cứ mãi lạc vần người ơi
Một lần thâm tạ ơn đời
Tôi tìm tôi giữa nỗi trôi ngút ngàn.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét