Lên Chùa lễ Phật tụng kinh
Mong tìm một chút bình minh cho lòng
Đường trần nhân nghĩa chưa xong
Hai vai nặng gánh tang bồng đời trai
Lòng ta biển rộng sông dài
Mà đời còn đó những gai lửa về
Đã xa rồi những đam mê
Một thân bóng nhỏ đi về phố khuya.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Thứ Năm, 28 tháng 2, 2019
ĐI CHÙA 5
Thỉnh thoảng vào chùa ngồi một góc
Tìm cho mình một chút bình yên
Bỏ ngoài tai chuyện đời ô trọc
Thư giãn quên đi những lụy phiền
Lúc đó nghe như lòng rất nhẹ
Ta gặp ta một thuở đi về
Vẫy tay ta hát vào dâu bể
Ta đi vào tịnh ngược dòng mê
Như nhiên ta đếm từng hơi thở
Thân khỏe tâm an lặng cõi lòng
Nhìn lại theo từng nhân duyên khởi
Mừng ta thấy lại chút hồn trong
Như thế vào chùa vui quá thể
Lắng đời như quyện với hư không
Ta gặp ta một thời non dại
Nghe lòng thanh thản nhẹ như bông.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Tìm cho mình một chút bình yên
Bỏ ngoài tai chuyện đời ô trọc
Thư giãn quên đi những lụy phiền
Lúc đó nghe như lòng rất nhẹ
Ta gặp ta một thuở đi về
Vẫy tay ta hát vào dâu bể
Ta đi vào tịnh ngược dòng mê
Như nhiên ta đếm từng hơi thở
Thân khỏe tâm an lặng cõi lòng
Nhìn lại theo từng nhân duyên khởi
Mừng ta thấy lại chút hồn trong
Như thế vào chùa vui quá thể
Lắng đời như quyện với hư không
Ta gặp ta một thời non dại
Nghe lòng thanh thản nhẹ như bông.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Thứ Tư, 27 tháng 2, 2019
TÔI MỘT ĐỜI VẪN THÈM NHỮNG CHUYẾN ĐI
Tôi một đời vẫn thèm những chuyến đi
Nên vẫn có những bài thơ lở dở
Đời sống vẫn chập chùng con sóng vỗ
Ta quẩn quanh theo cơm áo từng ngày
Tôi một đời cứ bận rộn loay hoay
Làm sao giữ những mùa yêu dấu cũ
Chút lòng trong bây giờ rêu bụi phủ
Bởi lòng người vẫn cứ mãi đảo điên
Khi lớn khôn ta đi tới bao miền
Mới thấm thía những cảnh đời bèo giạt
Dẫu đời sống không ngừng vang tiếng hát
Mà đường trần muôn thuở mãi lao xao
Nên một đời tôi bước thấp bước cao
Biết còn ai ngóng trông ngày dâu bể
Khi ngồi lại chợt lòng buồn quá thể
"Những ngày xưa thân ái " đã xa rồi...
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Nên vẫn có những bài thơ lở dở
Đời sống vẫn chập chùng con sóng vỗ
Ta quẩn quanh theo cơm áo từng ngày
Tôi một đời cứ bận rộn loay hoay
Làm sao giữ những mùa yêu dấu cũ
Chút lòng trong bây giờ rêu bụi phủ
Bởi lòng người vẫn cứ mãi đảo điên
Khi lớn khôn ta đi tới bao miền
Mới thấm thía những cảnh đời bèo giạt
Dẫu đời sống không ngừng vang tiếng hát
Mà đường trần muôn thuở mãi lao xao
Nên một đời tôi bước thấp bước cao
Biết còn ai ngóng trông ngày dâu bể
Khi ngồi lại chợt lòng buồn quá thể
"Những ngày xưa thân ái " đã xa rồi...
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
ANH VẪN LÀM THƠ CHO EM ĐỌC 21
Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Để ru nhau một thuở đau đời
Ta mãi quẩn quanh vòng cơm áo
Sống một nơi vẫn nhớ một nơi
Tháng Hai sang mà trời còn lạnh
Cây đào sân trước đã cho hoa
Vẫn còn đó bộn bề phía trước
Ta lăn tròn trong cõi người ta
Nhớ quá một thời trên quê mẹ
Tháng Giêng Hai hoa cải vàng thôn
Như sống lại những ngày non dại
Lời mẹ ru xao xuyến tâm hồn
Rồi khôn lớn quê hương máu lửa
Anh đi theo tiếng gọi quân hành
Em thao thức từng đêm súng nổ
Biết ai còn mất giữa chiến tranh
Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Để còn nhau một thoáng nghĩ về
Thương quá đỗi một thời tuổi ngọc
Chút lòng xưa thắm đẫm đam mê.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Để ru nhau một thuở đau đời
Ta mãi quẩn quanh vòng cơm áo
Sống một nơi vẫn nhớ một nơi
Tháng Hai sang mà trời còn lạnh
Cây đào sân trước đã cho hoa
Vẫn còn đó bộn bề phía trước
Ta lăn tròn trong cõi người ta
Nhớ quá một thời trên quê mẹ
Tháng Giêng Hai hoa cải vàng thôn
Như sống lại những ngày non dại
Lời mẹ ru xao xuyến tâm hồn
Rồi khôn lớn quê hương máu lửa
Anh đi theo tiếng gọi quân hành
Em thao thức từng đêm súng nổ
Biết ai còn mất giữa chiến tranh
Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Để còn nhau một thoáng nghĩ về
Thương quá đỗi một thời tuổi ngọc
Chút lòng xưa thắm đẫm đam mê.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)