Thứ Năm, 30 tháng 10, 2014

THƯỞ BÊN NGƯỜI

Ừ thôi một thưở theo người
Chim xao lá động ngậm ngùi trời mây
Mù khơi ngày một ngày hai
Tôi ru tôi tiếng thở dài qua đêm
Ngày nao tuổi nhỏ êm đềm
Vàng lên con nắng nghiêng nghiêng đợi chờ
Bây giờ sương khói bơ vơ
Hắt hiu bóng lẻ đợi chờ cố nhân
Bàn tay dẫu rất ân cần
Cũng đành cuối mặt vong thân giữa đời.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Sáu, 3 tháng 10, 2014

GẶP LẠI NGƯỜI BẠN TÙ TIÊN LÃNH

Lâu quá tưởng chừng không gặp lại
Ngờ đâu còn có buổi sum vầy
Nâng ly ta uống mừng hội ngộ
Say để cùng vui bữa gặp đây

Từ độ tan hàng do thất trận
Ta ngươi lơ láo cảnh hàng binh
Qua các trại tù không biết án
Đời như cùng tận đáy nhân sinh

Ngươi kể từ bảy lăm đổi chủ
Nhà bị tịch thu,vợ chia tay
Lũ con ốm đói nuơng nhà nội
Ngươi ở nhà giam chịu đọa đày

Bạn cũ một thời xiêu lạc hết
Gia đình ly tán đến bao nơi
Đứa ở nhà giam người thương phế
Những phận đời như lục bình trôi

Nếm đủ đòn thù may chưa chết
Còn sống gặp nhau đất Mỹ này
Mừng vui ôn lại ngày oan nghiệt
Chuyện nổ dòn tan bên rượu cay

Các con khôn lớn yên công việc
Ngươi sống thong dong với tuổi già
Tóc bạc nhưng lòng luôn tha thiết
Mong ngày gặp lại giữa quê cha

Gặp lại nhau đây giữa xứ người
Nâng ly ta kể chuyện buồn vui
Vỗ tay mà hát vào nhân thế
Một trời tang hải dạ nào nguôi.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Năm, 2 tháng 10, 2014

MƯA TRẮNG ĐỜI NHAU

như con nước âm thầm xuôi về biển
tôi một đời mặt lạ giữa quê ai
đời vẫn thế chập chùng bao nhiêu chuyện
mới ngày nào đã tóc trắng đời trai

em ngày đó một lần mời chén rượu
mong tình ta đỏ thắm chuyện cau trầu
thời nhiễu nhương biết ai người tri tửu
khi quê mình chinh chiến quá dài lâu


ngày bảy lăm quân miền Nam thất trận
tôi lêu bêu qua các nẻo nhà tù
em thục nữ cũng bẽ bàng duyên phận
đời cũng buồn như đêm tối âm u

rồi từ đó tình ta đành tan vỡ
em theo chồng khi tôi ở nhà giam
chuyện chúng mình thôi đành không duyên nợ
chim xa bầy ta lạc cõi trăm năm

khi cúi xuống nhìn lòng mình rêu phủ
tôi ngẩn ngơ nhìn  nhân thế muôn màu
ngày viễn xứ trông vời về quê cũ
ngày tháng nào mưa trắng cả đời nhau.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

CHO NGÀY TÌNH THƠ

nhớ ngày nào đó
ta còn bên nhau
một vầng trăng tỏ
soi bóng đôi đầu

em xưa một lần
lời yêu đã nói
trăng sao vòi vọi
soi xuống lòng thành

nụ tình long lanh
má em hây đỏ
đôi ta ngày đó
tay trắng đầu xanh

mong một ngày lành
nên duyên chồng vợ
nhưng đời như chợ
sớm họp chiều tan

chinh chiến tràn lan
quê hương lửa máu
một ngày tháng sáu
hai đứa lạc nhau

thời gian qua mau
tình xưa tan vỡ
mình không duyên nợ
em đi lấy chồng

con sáo sang sông
buồn người ở lại
mối tình thơ dại
như dòng nước xuôi

một thưở buồn vui
gởi vào trang giấy
một lần tay vẫy 
cho tình ngày thơ.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU