Năm cũng hết và mùa Xuân lại đến
Một năm đi sao lại quá chừng nhanh
Tôi ngồi lại giữa những ngày sắp Tết
Một chút buồn một chút nhớ mong manh
Đời vẫn thế lạnh lùng theo dòng chảy
Mà lòng trần còn lắm chuyện lan man
Nên thảng thốt cho mỗi lần nhìn lại
Tôi một mình mặt lạ cõi nhân gian
Trời rét đậm và ngoài kia mưa bụi
Vườn nhà ai hoa đào đã rộ bông
Bao năm qua giữa quê người dong ruỗi
Tôi chập chờn đuối mộng cõi mênh mông
Thương em vẫn thân cò trên bãi vắng
Mà lòng tôi tro bụi vẫn thênh thang
Cám ơn đời có một thời lãng mạn
Ta dìu nhau cho đời sống nồng nàn
Và như thế tôi chào mùa xuân mới
Lòng bâng khuâng dẫu đang sống quê người
Nơi chợ Việt người xôn xao cười nói
Tôi nghe lòng thấp thoáng chút đời vui.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Chủ Nhật, 31 tháng 1, 2016
ANH SẼ LÀM THƠ CHO EM ĐỌC
Anh sẽ làm thơ cho em đọc
Ru em thắm lại tuổi xuân hồng
Dâu bây giờ sương pha màu tóc
Vẫn nghe lòng ấm những ngày đông
Thương quá có một thời tuổi ngọc
Lòng như chờ đợi bước ai về
Bàn tay e ấp bên vành nón
Ngày tháng nào bát ngát đam mê
Nhưng ngày vui chao ơi ngắn ngủi
Quê hương từ độ chiến tranh đầy
Nơi đâu cũng tơi bời máu lửa
Anh xa trường bỏ lớp từ đây
Em cũng tản cư về phố thị
Từng đêm nghe súng nổ đồn xa
Bỗng lo cho người anh hỏa tuyến
Chiến trường bất trắc buổi can qua
Rồi một ngày miền Nam thất trận
Anh đời tù nơi trại tập trung
Em thân gái ngày quê đổi chủ
Đành như con nước cuốn theo dòng
Giờ gặp lại em trên đất khách
Mỗi người mang một chút lòng riêng
Hỡi ơi giữa trùng trùng dâu bể
Còn biết cùng ai trải phận mình
Anh sẽ làm thơ cho em đọc
Quên đi một thuở tuổi xa người
Nhớ em ngày đó hoa cài tóc
Nghĩ về nhau đời bỗng dưng vui.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Ru em thắm lại tuổi xuân hồng
Dâu bây giờ sương pha màu tóc
Vẫn nghe lòng ấm những ngày đông
Thương quá có một thời tuổi ngọc
Lòng như chờ đợi bước ai về
Bàn tay e ấp bên vành nón
Ngày tháng nào bát ngát đam mê
Nhưng ngày vui chao ơi ngắn ngủi
Quê hương từ độ chiến tranh đầy
Nơi đâu cũng tơi bời máu lửa
Anh xa trường bỏ lớp từ đây
Em cũng tản cư về phố thị
Từng đêm nghe súng nổ đồn xa
Bỗng lo cho người anh hỏa tuyến
Chiến trường bất trắc buổi can qua
Rồi một ngày miền Nam thất trận
Anh đời tù nơi trại tập trung
Em thân gái ngày quê đổi chủ
Đành như con nước cuốn theo dòng
Giờ gặp lại em trên đất khách
Mỗi người mang một chút lòng riêng
Hỡi ơi giữa trùng trùng dâu bể
Còn biết cùng ai trải phận mình
Anh sẽ làm thơ cho em đọc
Quên đi một thuở tuổi xa người
Nhớ em ngày đó hoa cài tóc
Nghĩ về nhau đời bỗng dưng vui.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)