Thứ Ba, 30 tháng 9, 2014

THƠ VIẾT GIỮA ĐỜI

Khi chao đảo giữa chợ đời lừa lọc
Tôi còn thơ như một chỗ quay về
Dù nhân thế nhiều khi buồn muốn khóc
Vẫn yêu người bằng tất cả đam mê

Em ngày đó cũng một thời xuân sắc
Những mùa trăng quê mẹ đẹp vô cùng
Tuổi mới lớn ân tình trong như ngọc
Mà tình người thì lắm chuyện bung xung

Như con nước xuôi nguồn ra biển lớn
Tôi còn em ấm lạnh giữa đời này
Sẽ đưa nhau qua đầu ghềnh cuối bãi
Để cùng nhau uống cạn chén tình say !

Sẽ quên đi những gì không đáng nhớ
Và yêu người bằng tất cả trái tim
Đến với nhau bằng vòng tay rộng mở
Cho hồn mình bay bổng tợ kiếp chim

Và như thế tôi yêu người quá thể
Nên làm thơ như  trang điểm cuộc đời
Chân bước tới giữa đường trần ngạo nghễ
Tôi còn người,còn một thưở rong chơi !

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

THƠ NGÀY CUỐI TUẦN

buổi sáng cuối tuần dậy muộn
nằm nghe chim hót ngoài song
đời quay ta như gió cuốn
còn đây chỉ một chút lòng

bao năm quê người tất bật
đường trần mê mải ai hay
bạn bè kẻ còn người mất
nằm mơ một cuộc sum vầy

thương em thân cò bãi vắng
mà ta tóc trắng đời trai
đã qua một thời lãng mạn
một thời ấm lạnh còn ai

có đôi chim non ngoài cửa
bên nhau đùa dưới nắng hồng
nhớ quá một thời tuổi nhỏ
thả diều câu cá ven sông

buổi sáng cuối tuần êm ả
nằm nghe nhịp sống ngoài kia
đã nghe quen rồi phố lạ
đêm về nhớ ngọn đèn khuya.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

LỐI VỀ

Này em qua mấy bến bờ
Ta vui chân bước không ngờ gặp đây
Bên nhau làm cuộc sum vầy
Vòng tay rộng mở cho dài tiếng ca
Ơn nhau lòng bỗng nở hoa
Chờ nhau gót nhỏ bước qua cuộc đời
Cùng nhau một thưở vui chơi
Rượu đào uống cạn đất trời cũng quên
Đi qua mấy phố không đèn
Bước chân du tử cũng quen lối về.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Hai, 29 tháng 9, 2014

THĂM CHÙA THÁI LAN TẠI LAS VEGAS

Sáng chủ nhật con chở đi chùa Thái
Nắng vàng tươi và cây lá thật xanh
Bỗng nghe lòng một chút gì ấm lại
Bởi đường trần hạnh phúc rất mỏng manh

Nhà sư Thái chắp tay chào  " Mô Phật !"
Đôi mắt Ngài hiền dịu giữa trần ai
Dẫu đời sống xô bồ quen tất bật
Một cái nhìn như vạn pháp môn khai

Mái ngói cong với mình rồng chạm trỗ
Rất đặc thù trên đất Mỹ nơi đây
Bước chân nhẹ an nhiên quên điên đảo
Ta bên em cuộc sống thật vui vầy

Trong chánh điện bao người đang lễ Phật
Nhiều sắc dân nhưng an tịnh lạ thường
Tôi qùy xuống chắp hai tay nơi ngực
Xin con người hãy sống để yêu thương

Cám ơn đời có một ngày chủ nhật
Ngôi chùa kia như bài pháp dung thông
Lòng nhân thế còn quá nhiều hệ lụy
Ta một mình qua lại giữa sắc không.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Chủ Nhật, 14 tháng 9, 2014

CÙNG VỢ ĐI CHỢ TRỜI

Thứ sáu cùng em đi chợ trời
Lòng vui có dịp để dạo chơi
Quê người đời sống lao xao quá
May mắn còn em nói chuyện đời

Người mua kẻ bán chợ đông vui
Giá mềm nên rất dễ chọn thôi
Thượng vàng hạ cám bao nhiêu thứ
Dạo chợ mỏi chân kiếm chỗ ngồi

Em nhanh chân đến chỗ hàng rau
Mấy bà nội trợ đứng chen nhau
Cảnh quan mua bán trông  vui thế
Như thể quen thân tợ kiếp nào

Đi ngang qua chỗ bán hoa lan
Rực rỡ bông xanh,trắng,tím,vàng
Hoa phơi màu sắc cao sang qúa
Sao lòng trần cứ mãi đa đoan 

Thứ sáu còn em đi chợ trời
Đi bộ mấy vòng rất thảnh thơi
Bỗng nghe cuộc sống thân thương quá
Ta bên người vui mãi cuộc chơi.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU