Tôi nay một thuở quê người
Phong sương mấy độ buồn vui riêng mình
Đa mang lấy một chữ tình
Yêu em ngày ấy lênh đênh một đời
Đã đành nước chảy bèo trôi
Đã đành quay mặt là thôi chung đường
Lời nào dấu ấn còn vương
Tôi về bóng lẻ yêu thương xa rồi
Còn đây mấy đoạn thơ rời
Ân tình góp nhặt gởi người ngày xưa.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Thứ Năm, 31 tháng 1, 2019
Thứ Tư, 30 tháng 1, 2019
XUÂN 2019
Này em Xuân về Tết đến
Có nghe một chút xôn xao
Vườn ai cây đào nở rộ
Chợ hoa mở nhạc mời chào
Năm mới mừng thêm một tuổi
Lòng trần cứ mãi đa đoan
Một thuở quê người dong ruỗi
Bàng hoàng ta đón Xuân sang
Nhớ quá những ngày thơ dại
Mùa Xuân thăm mộ lễ chùa
Rộn ràng nhìn hoa mai nở
Mừng khoe áo mới mẹ mua
Nhưng thuở an bình qua vội
Quê hương máu lửa ngập tràn
Rồi ngày bảy lăm đổi chủ
Xuân về trong những nhà giam
Bây giờ đón Xuân viễn xứ
Cali nắng lụa tình nồng
Đã qua một thời mộng dữ
Nhớ ngày con sáo sang sông.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Có nghe một chút xôn xao
Vườn ai cây đào nở rộ
Chợ hoa mở nhạc mời chào
Năm mới mừng thêm một tuổi
Lòng trần cứ mãi đa đoan
Một thuở quê người dong ruỗi
Bàng hoàng ta đón Xuân sang
Nhớ quá những ngày thơ dại
Mùa Xuân thăm mộ lễ chùa
Rộn ràng nhìn hoa mai nở
Mừng khoe áo mới mẹ mua
Nhưng thuở an bình qua vội
Quê hương máu lửa ngập tràn
Rồi ngày bảy lăm đổi chủ
Xuân về trong những nhà giam
Bây giờ đón Xuân viễn xứ
Cali nắng lụa tình nồng
Đã qua một thời mộng dữ
Nhớ ngày con sáo sang sông.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
ĐI CHÙA 4
Vẫn thế, ta vào chùa mỗi sớm
Lưng thẳng tâm an một góc ngồi
Bỏ hết ngoài tai bao thế sự
Một mình hít thở giữa đêm vơi
Đủ thấy lòng vui như thoát tục
Lòng nhẹ như bông dưới gió đời
Quán chiếu từng sát na sinh diệt
Gởi tình trang trải đến muôn nơi
Như thế, ta mừng ta gặp lại
Những bước an nhiên giữa đường trần
Ngồi yên ta đếm từng hơi thở
Ta gặp mình trong cõi phù vân.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Lưng thẳng tâm an một góc ngồi
Bỏ hết ngoài tai bao thế sự
Một mình hít thở giữa đêm vơi
Đủ thấy lòng vui như thoát tục
Lòng nhẹ như bông dưới gió đời
Quán chiếu từng sát na sinh diệt
Gởi tình trang trải đến muôn nơi
Như thế, ta mừng ta gặp lại
Những bước an nhiên giữa đường trần
Ngồi yên ta đếm từng hơi thở
Ta gặp mình trong cõi phù vân.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Thứ Hai, 21 tháng 1, 2019
ANH VẪN LÀM THƠ CHO EM ĐỌC 20
Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Để cảm thông nhau ở xứ người
Đời sống tụi mình luôn bận rộn
Phải tìm một góc để buồn vui
Hôm nay đã qua rằm tháng chạp
Còn vài tuần nữa Tết về nơi
Bên hiên hàng xóm hoa đào nở
Lại thấy nao nao một tuổi đời
"Xuân này đến nữa đã bao Xuân "(1)
Tóc xanh nay đã điểm sương dần
Ta sống quê người quên ngày tháng
Gửi chút niềm riêng để thấy gần
Nhớ quá quê cha mỗi Tết về
Lòng trần còn thắm đẫm đam mê
Nhớ em một thuở hoa cài tóc
Bao lần đuổi bướm bến sông quê
Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Như chút hương hoa gởi đến người
Đêm qua đi mặt trời lại mọc
Ta sẽ còn vang rộn tiếng cười.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
(1) thơ Nguyễn Bính.
Để cảm thông nhau ở xứ người
Đời sống tụi mình luôn bận rộn
Phải tìm một góc để buồn vui
Hôm nay đã qua rằm tháng chạp
Còn vài tuần nữa Tết về nơi
Bên hiên hàng xóm hoa đào nở
Lại thấy nao nao một tuổi đời
"Xuân này đến nữa đã bao Xuân "(1)
Tóc xanh nay đã điểm sương dần
Ta sống quê người quên ngày tháng
Gửi chút niềm riêng để thấy gần
Nhớ quá quê cha mỗi Tết về
Lòng trần còn thắm đẫm đam mê
Nhớ em một thuở hoa cài tóc
Bao lần đuổi bướm bến sông quê
Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Như chút hương hoa gởi đến người
Đêm qua đi mặt trời lại mọc
Ta sẽ còn vang rộn tiếng cười.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
(1) thơ Nguyễn Bính.
Chủ Nhật, 13 tháng 1, 2019
TÌM
Ta tìm ta trong tiếng chuông chùa
Một đời tất bật chuyện được thua
Đường trần một thuở vui chân bước
Nhìn lại nụ cười cũng bán mua.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Một đời tất bật chuyện được thua
Đường trần một thuở vui chân bước
Nhìn lại nụ cười cũng bán mua.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Thứ Tư, 2 tháng 1, 2019
THƠ CHO VỢ NHÀ 2
tặng Hương, người bạn đời.
Anh ngồi viết bài thơ tình tháng chạp
Gởi về em người vợ khổ trong đời
Ta đã sống một thời như bản nháp
Xin một lần ngồi lại để vui chơi
Em yêu dấu trời mùa đông rồi đó
Nhớ mang theo áo ấm lúc ra ngoài
Bao nhiêu năm ta sống đời viễn xứ
Cứ một đời bận rộn giữa quê ai
Những mơ ước của một đời son trẻ
Đã tan hoang khi lịch sử xoay chiều
Ta gặp nhau khi quê hương đổi chủ
Bàn tay không ta đến với tình yêu
Và như thế với tay người chăm bón
Cây lên chồi cây sẽ trỗ mầm xanh
Những gian khó nuôi tình ta khôn lớn
Tạ lòng nhau bằng tất cả lòng thành
Anh lại viết cho em ngày tháng chạp
Trời vào đông cái lạnh tái tê da
Gởi về em nụ hôn dài ngây ngất
Ta dìu nhau đi suốt cõi người ta.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
MỘT GÓC RIÊNG
Thỉnh thoảng ta hay vào fitness
Một chỗ xã hơi giữa phố người
Quên đi cuộc sống quen bận rộn
Tìm cho mình một góc buồn vui
Mới sáng ra dòng xe vội vã
Mọi người tất bật chuyện áo cơm
Ta cũng đu quay theo vòng xoáy
Bao nhiêu năm một thuở đường trần
Có lúc tan ca vào quán nhỏ
Một mình rượu uống đắng làm sao
Bằng hữu một thời xiêu lạc hết
Quê người cuộc sống vốn lao xao
Gởi đến cho người chút khói sương
Đời đã quen chớp bể mưa nguồn
Còn lại chút lòng thơ lụa trắng
Cũng nhạt nhòa theo bụi muôn phương.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Một chỗ xã hơi giữa phố người
Quên đi cuộc sống quen bận rộn
Tìm cho mình một góc buồn vui
Mới sáng ra dòng xe vội vã
Mọi người tất bật chuyện áo cơm
Ta cũng đu quay theo vòng xoáy
Bao nhiêu năm một thuở đường trần
Có lúc tan ca vào quán nhỏ
Một mình rượu uống đắng làm sao
Bằng hữu một thời xiêu lạc hết
Quê người cuộc sống vốn lao xao
Gởi đến cho người chút khói sương
Đời đã quen chớp bể mưa nguồn
Còn lại chút lòng thơ lụa trắng
Cũng nhạt nhòa theo bụi muôn phương.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)