Vẫn thế, ta vào chùa mỗi sớm
Lưng thẳng tâm an một góc ngồi
Bỏ hết ngoài tai bao thế sự
Một mình hít thở giữa đêm vơi
Đủ thấy lòng vui như thoát tục
Lòng nhẹ như bông dưới gió đời
Quán chiếu từng sát na sinh diệt
Gởi tình trang trải đến muôn nơi
Như thế, ta mừng ta gặp lại
Những bước an nhiên giữa đường trần
Ngồi yên ta đếm từng hơi thở
Ta gặp mình trong cõi phù vân.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét