Thứ Hai, 31 tháng 12, 2012

BÀI CUỐI NĂM 2012

Rồi một năm cũng qua đi lặng lẽ
Tôi ngồi nghe xao xuyến bước chân đời
Ngày với tháng cứ rụng dần như lá
Tôi tìm tôi khi đời sống vẫn trôi

Khi đứng lại giữa phố người hối hả
Tôi ngẩn ngơ bởi nhân thế muôn màu
Đời công nghiệp dòng xe qua vội vã
Biết còn ai thao thức chuyện xưa sau

Thương trang thơ vẫn xanh màu tang hải
Nên bâng khuâng nhìn mây trắng quê người
Chút thảng thốt khi nghiêng vai nhìn lại
Đã xa rồi có một thưở đôi mươi

Dẫu cơm áo quay đời ta như vụ
Chút lòng xưa vẫn bát ngát hương tình
Thương mắt môi em một thời phủ dụ
 Dẫn đời tôi qua mấy cõi xuân xanh

Và như thế vẫy tay chào năm cũ
Để dọn lòng cho năm mới gần qua
Vẫn còn đó biết bao điều lở dở
Ta yêu người nên đời vẫn hương hoa.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Chủ Nhật, 30 tháng 12, 2012

SAN JOSE NGÀY MƯA

San Jose ngày cuối năm
Mưa nhiều nên rất buồn
Tôi nhìn tôi bỗng lạ
Giữa phố người mưa tuôn

Lại một năm đi qua
Bao thỏ lặn ác tà
Ngày qua đi vội vã
Giữa phố người xa hoa

Bạn bè ngày càng thưa
Nhớ thương sao cho vừa
Chiều nay nơi quán nhỏ
Nhìn phố phường trong mưa

Còn ai ngồi cùng ta
Quê cũ biết đâu là ?
Dòng đời trăm ngả rẽ
Nhớ những mùa xuân xa

Hôm nay ngày cuối năm
Mưa nhiều nên rất buồn
Còn ai cùng ngồi lại
Với ta ngày tha hương ?

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Năm, 27 tháng 12, 2012

ĐỂ NHỚ XUÂN XA

Rồi mùa xuân cũng qua đi
Em xa bỏ lại xuân thì ngày nao
Tôi về tìm lại trăng sao
Vàng hoe tóc gió lao xao trong lòng
Một người đi một người trông
Tào khê nuớc chảy còn mong chi về
Vườn xưa còn bóng trăng thề
Nhìn con én luợn ven đê quê nhà
Còn ai ngồi lại cùng ta
Một thời thơ dại đã xa bao giờ.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Thứ Tư, 26 tháng 12, 2012

NGỒI NGÓNG MÙA XUÂN

Chiều cuối năm làm thơ chào năm cũ
Tôi một mình ngồi lại đón Xuân sang
Vẫn bề bộn những chuyện đời lở dở
Nỗi buồn nào còn đó chẳng sang trang

Em ngày ấy nhìn đời long lanh quá
Mà đường trần dâu bể mấy ai hay
Ta mất nhau ngày bảy lăm oan nghiệt
Chẳng còn gì khi thời cuộc đổi thay

Từ dạo đó chúng ta nguời mỗi ngả
Tôi phong trần theo vận nước ngửa nghiêng
Em bước xuống neo tình vào bến lạ
Bởi đổi đời tôi chẳng thể bình yên

Tâm sự cứ rối bời như giẻ rách
Lòng bâng khuâng khi xuân mới sắp gần
Vẫn thương quá những mùa trăng thơ ấu
Một thưở nào gắn bó những tình thân

Nói sao hết tâm tình ngày viễn xứ
Lời yêu xưa còn bén got theo người
Nén hương lòng nhớ người còn kẻ mất
Từng ngày qua ta mãi ngóng tin vui

NGUYỄN VĂN ĐIỀU.

Thứ Ba, 25 tháng 12, 2012

CUỐI NĂM

Bây giờ ngày cuối năm
Xin một lần nhìn lại
Tháng ngày qua đi mãi
Ta thêm một tuổi đời

Thời gian lạnh lùng trôi
Dòng đời bao ngả rẽ
Vẫy tay chào dâu bể
Ta còn nhau nụ cười

Có một thời buồn vui
Giữ giùm tôi kỷ niệm
Con tim hồng xao xuyến
Cho ngất ngây vào lòng

Xin một lần đèn chong
Nhớ hoài ngày thơ dại
Qua bao nhiêu bờ bãi
Dấu chân nào còn in

Vẫn còn đây niềm tin
Nên lòng còn khát vọng
Bàn tay còn trông ngóng
Ta thắp sáng cuộc đời

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

CÒN ĐÓ CHÚT LÒNG

Tôi về đó phất phơ đời viễn xứ
Dăm bài thơ như tìm lại lòng mình
Ngày tháng nào chưa nguôi cơn mộng dữ
Tôi tìm tôi giữa dòng xoáy nhân sinh

Bạn bè cũ đã bao người nằm xuống 

Kẻ lêu bêu xa khuất mãi lưng trời
Có quê hương mà cũng đành bỏ lại
Nên lòng trần  gió bão vẫn chưa nguôi

Dù ngày tháng có chập chùng sóng vỗ

Chút lòng xưa vẫn thơm ngát hương đời
Bờ sông cũ có bên bồi bên lở
Tôi còn em để một thưở rong chơi

Nên an nhiên giữa phố người mặt lạ

Giữ cho lòng màu nắng lụa ngày xưa
Quê cũ ngày nào giờ nghe xa quá
Bởi tình người như sáng nắng chiều mưa

Khi cúi xuống vẫy tay chào nhân thế

Nghe hắt hiu thèm một bước chân về
Cám ơn em cám ơn ngày dâu bể
Đã xa rồi thưở tắm bến sông quê.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU