Thứ Ba, 25 tháng 12, 2012

CÒN ĐÓ CHÚT LÒNG

Tôi về đó phất phơ đời viễn xứ
Dăm bài thơ như tìm lại lòng mình
Ngày tháng nào chưa nguôi cơn mộng dữ
Tôi tìm tôi giữa dòng xoáy nhân sinh

Bạn bè cũ đã bao người nằm xuống 

Kẻ lêu bêu xa khuất mãi lưng trời
Có quê hương mà cũng đành bỏ lại
Nên lòng trần  gió bão vẫn chưa nguôi

Dù ngày tháng có chập chùng sóng vỗ

Chút lòng xưa vẫn thơm ngát hương đời
Bờ sông cũ có bên bồi bên lở
Tôi còn em để một thưở rong chơi

Nên an nhiên giữa phố người mặt lạ

Giữ cho lòng màu nắng lụa ngày xưa
Quê cũ ngày nào giờ nghe xa quá
Bởi tình người như sáng nắng chiều mưa

Khi cúi xuống vẫy tay chào nhân thế

Nghe hắt hiu thèm một bước chân về
Cám ơn em cám ơn ngày dâu bể
Đã xa rồi thưở tắm bến sông quê.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Không có nhận xét nào: